Sóng buồn
sao mà lặng yên đến vậy
Dáng nhỏ nhoi
em .....cô lẻ biển chiều
Tóc em dài anh
nhớ biết bao nhiêu
Anh say mãi
với bờ môi xinh
ấy
Biết nói gì
đây và ước gì đây
Khi có quá
nhiều điều anh không thể
Không thể cùng
em với biển kia lặng lẽ
Không thể bên
em để thấy em cười
Anh đã xa rồi
cái tuổi đôi mươi
Xa nỗi khát
khao về những điều không thực
Xa những đam
mê những cuồng si rạo rực
Không thể quên
em.. sao chẳng thể nào
Ánh mắt em
buồn anh biết phải làm sao
Em đừng khóc
đừng lặng im em nhé
Biển đẹp thế
kia và gió chiều thổi khẽ
Anh ở nơi này
cũng đang nhớ về em
Biển lúc này
có gió nhẹ không em
Anh nhờ gió
mang nỗi lòng anh đấy
Nhẹ vuốt tóc
em anh ước sao có vậy
Biển bây giờ
không chỉ.. một mình em
19.11.2011
Van Ngan
Van Ngan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét