Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Phạt vạ

PHẠT VẠ
Ngày xửa, ngày xưa, ở một làng nọ, có ông lão góa vợ sống lủi thủi một mình trong căn nhà nhỏ. Một ngày kia, bên hàng xóm có con bé tuổi chừng mười tám sang xin lửa nhà ông lão. Đang lúc loay hoay dưới bếp để mồi lửa thì con bé nhỡ đánh một cái rắm rõ là to. Thấy vậy, ông lão liền làm ầm cả lên:
- " chết mày rồi nhé! Mày làm bạt viá thổ công nhà ông rồi nhé... ông là ông phải bắt đền mày… mày ... nằm lên giường để ông ... bắt đền ".
Đôi co một lúc … nhưng rồi thì con bé cũng phải chịu đền cái viá thổ công cho ông lão đáng thương. 
Trưa ngày hôm sau … lại thấy con bé mò sang xin lửa nhà ông lão. Đang lúc ông lão khốn khổ nằm hổn hển thở trên giường thì con bé chạy lên thì thọt vào tai :
-  Ông ơi!  Hôm nay cháu lại vừa nhỡ đánh cái rắm nữa ... Ông ạ!
- " Giờ đến mày ... mày có iả ra bếp ... thì ông ... cũng chịu! "
Ông lão ... phều phào trả lời.

- st -

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2016

Hương thầm


Cửa sổ hai nhà cuối phố
Chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ
Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa
Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay
Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm
Bên ấy có người ngày mai ra trận
Bên ấy có người ngày mai đi xa
Họ ngồi im chẳng biết nói chi
Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi

Nào ai đã một lần dám nói!
Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối
Anh chẳng dám xin, cô gái chẳng dám trao
Chỉ mùi hương đầm ấm, thanh tao
Không giấu được cứ bay dịu nhẹ
Cô gái như chùm hoa lặng lẽ
Nhờ hương thầm nói hộ tình yêu
Anh vô tình, anh chẳng biết điều!
Tôi đã đến với anh rồi đấy…
Và theo từng hơi thở của anh
Hương thơm ấy thấm sâu vào lồng ngực
Anh lên đường hương sẽ theo đi khắp
Họ chia tay, vẫn chẳng nói điều chi
Mà hương thầm theo mãi bước người đi
.

Phan Thị Thanh nhàn
*Tranh Bùi Xuân Phái

 



Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

Nghiệp Duyên

" Bất kì người nào mình gặp trong cuộc đời đều là người đáng gặp, dù là thù
hay bạn. Tất cả điều gì xảy đến với mình đều là điều tất yếu phải xảy ra. 
Điều gì xảy ra cũng đều là đúng lúc của nó. 
Việc gì đến thì đến, việc gì đi thì đi "
- Cổ ngữ Ấn Độ -

Mùa hoa bưởi


Ngày xưa ơi! ... nay đã thật xa rồi
Nhưng còn mãi điều diệu kỳ ... tuổi trẻ
Ta sẽ mang theo, suốt cuộc đời ... em nhé
Hương bưởi hôm nào ... thơm nỗi nhớ khôn nguôi


9/12/2011
Van Ngan

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

Hạnh Phúc

 
" Hãy nhớ, khi hạnh phúc của bạn phụ thuộc vào người khác, 
thì bất hạnh của bạn cũng sẽ phụ thuộc vào người khác "
- Osho -


NGƯỜI MAY MẮN

Buổi sáng đi làm, chị nhìn thấy bánh trước của chiếc xe máy bị xẹp hoàn toàn, chị nghĩ: “May quá, nếu xe xẹp lốp trên đường cao tốc thì không biết hậu quả sẽ ra sao”.

Vì phải dắt xe đi thay săm nên chị đến công ty trễ mất 15 phút. Bà phó phòng nói rằng giám đốc cho gọi chị. Chị nghĩ: “Nếu giám đốc khiển trách về việc đi làm trễ thì mình sẽ thành khẩn xin lỗi chứ không thanh minh”.
Nhưng không có một lời khiển trách nào cả. Sếp gặp chị để mong chị thông cảm rằng lẽ ra hôm nay chị phải nhận được quyết định tăng lương, vì đã đến hạn, nhưng vì mục tiêu chống lạm phát nên Chính phủ đã cắt giảm nhiều hạng mục đầu tư công, trong đó có một dự án của công ty. Do vậy, tình hình tài chính của công ty có gặp khó khăn nên chị và một số người đáng lẽ được tăng lương đợt này nhưng phải lùi lại một thời gian và sẽ được đền bù vào kỳ tăng lương sau.
Chị về phòng làm việc với một niềm vui nho nhỏ: “Vẫn là may. Nhà nước cắt giảm đầu tư công tới hơn 41.000 tỷ đồng, nhiều doanh nghiệp lao đao, phải giảm lương của cán bộ công nhân viên, thậm chí có đơn vị phải cắt giảm nhân lực. Mình không bị giảm lương, lại còn được đền bù vào kỳ tăng lương sau, thế là may. Cái may thứ hai là mình được làm việc với một ông giám đốc tài ba và rất tử tế”. Buổi chiều, chị mua hải sản, làm một bữa cơm thịnh soạn để cả nhà ăn mừng ba cái may trong ngày của chị.
Ngày hôm sau, trên đường đi làm về, chồng chị bị một gã ngổ ngáo chạy xe đánh võng va vào xe của anh ấy, khiến chồng chị bị tai nạn, xây xát ở chân và tay. Khi nghe chồng kể chuyện này, chị nghĩ: “Thế là quá may, bị tai nạn giao thông mà chỉ xây xát nhẹ chứ không phải vào viện”. Và chị lại làm một bữa tươi để ăn mừng cái may của gia đình mình.
Như thế đó, chị là một người suốt đời gặp may. Đó không chỉ là một lối tư duy tích cực mà còn là một lối sống lạc quan và nhờ lối sống này mà chồng con chị không bao giờ phải nghe tiếng thở dài (cái âm thanh não ruột nhất thường phát ra từ người đàn bà). Ở đâu và bao giờ, nụ cười cũng luôn nở trên môi chị và nhờ thế, trong giao tiếp chị luôn chiếm được cảm tình của người khác và chị làm việc gì cũng hanh thông. Giờ đây tuy đã gần 40 tuổi rồi nhưng nom chị vẫn trẻ trung như tuổi 20.
Hạnh phúc là gì? Câu hỏi này rất khó trả lời. Giàu có chưa chắc đã hạnh phúc. Tiền bạc và của cải là thứ mà ai ai cũng muốn tìm kiếm nhưng không phải cứ muốn là có. Song một lối sống lạc quan là cái mà chúng ta hoàn toàn có thể tự tạo ra được.
 

-st-

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

Ngày kỷ niệm


Nhân ngày 8-3, phóng viên báo gia đình có cuộc phỏng vấn với một cặp vợ chồng được tiếng là sống hạnh phúc:
- “ Nghe nói chị là người phụ nữ đầu tiên của anh. Xin anh hãy kể lại anh chị đã quen nhau như thế nào ? ”
-  Người chồng cúi đầu : “ vâng, hôm đó cũng là ngày 8-3, chúng tôi tình cờ gặp rồi quen nhau… rồi sau đó làm đám cưới. … tôi không định đổ lỗi cho ai cả ”.
- !!!

- st -

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

May mắn quá


MAY MẮN QUÁ
Một ni sư lúc đang nhập thất, bị một mụt hạch to nổi lên ở miệng, rất đau đớn và khổ sở. Hôm đó, khi đang đi bách bộ sau một thời khóa thiền, thì cô gặp sư phụ Lama Zopa Rinpoche. 
Ngài hỏi :  “ Cô khỏe không?” 
Ni sư rên rỉ :  “ Con bị mụt hạch…đau và khó chịu quá ” 
Rinpoche trả lời : “ Tốt! Tuyệt vời!  Cô may mắn quá! ” 
Dĩ nhiên, cô chẳng muốn nghe những lời như thế.  Cái cô cần là những lời thương hại và an ủi cơ. 

Nhưng Rinpoche lại tiếp :  “ Tốt quá!  Cô đang trả quả cho những nghiệp xấu đến nỗi có thể khiến cô phải đọa đày, chỉ bằng bị một mụt hạch.  Cô thật may mắn! ”
 
- st -