Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019

Một cuộc đời

Hoa Dã Quỳ không nở
Lặng buồn Tiếng cuốc đêm khuya


MỘT CUỘC ĐỜI
Làm nên một thời Nổi gió
Vẫn e ấp Mối tình đầu
Nhìn quanh Không nơi ẩn nấp
Lưu lạc trở về Sam Sao
Nghĩ thương Em bé Hà Nội
Đường về quê Mẹ xa xôi
Một đứa con và người lính
Xót xa trong buổi Giao thời
Nguyện cầu trong Ngày lễ Thánh
Chiến trường chia nửa vầng trăng
Làm nên một Điện Biên Phủ
Như là Dòng sông âm vang
Xin lỗi tình yêu một thuở
Ngoảnh nhìn thăm thẳm Tình xa
Nhớ thương Yểu điệu thục nữ
Chuyện tình cô gái Sida
Dù Vụ án không khởi tố
Người Tự thú trước Bình Minh
Vụ án Hồ con Rùa ấy
Còn ai leo đỉnh Dốc tình
Đêm hội Long Trì rộn rã
Gánh xiếc rong nổi sân đình
Sáng ngời Tây Sơn hào kiệt
Cho Đời có tên tụi mình
Nỗi đau chiến tranh đã khép
Yên bình trở lại làng xưa
Hồi chuông màu da cam ấy
Còn rung mãi đến bây giờ
Hóa thân vào bao số phận
Tưởng đâu viên mãn viên thành
Một chiếc răng duyên tuyệt hảo
Cho đời có một THẾ ANH.

Thế Anh
* "Một cuộc đời" là bài thơ do chính NSND Thế Anh sáng tác  và được xuất hiện trong một bộ phim mà ông tham gia. Bài thơ như ghi lại gia tài điện ảnh của chính nghệ sĩ với 25 tác phẩm điện ảnh danh tiếng mà Ông tham gia, từ "Nổi gió" đến "Hồi chuông màu da cam". 

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

Mê sư

Vạn dặm tương tư vì ai
Tiếng mõ vang lên phũ phàng


MÊ SƯ
(1)
– Anh ơi. Em mượn bao diêm.
– Mô Phật. Thí chủ vui lòng giữ Giới. Tôi là Hòa Thượng.
– Em xin lỗi. Vậy gọi anh là Hòa Thượng gì?
– Gọi Thầy.
– Thầy gì?
– Chị hỏi Pháp Danh của tôi à?
– Vầng.
– Thích Thanh Thanh Tịnh.
– Tên hay lắm. Dưng em hỏi tên anh khi chưa ở Chùa cơ.
– Thầy.
– Ồ em quên. Tên Thầy khi chưa ở Chùa.
– Tôi hồi nhỏ tên Dương.
– Thầy Dương. Tên đẹp người đẹp. Em thích.
– Cửa Chùa chị nên xưng tôi, nếu ít tuổi xưng con. Không xưng em.
– Em cứ em đấy.
– Con.
– Em nhớn rồi nhé Thầy nhé.
– Chị thắp hương đi. Đừng cắm hương lên xôi.
– Thầy nhìn thế, em cắm hương lên tay em đây này.
(2)
– Thầy ơi. Chào Thầy.
– Vầng. Chào chị.
– Em mượn cái khay.
(3)
– Thầy ơi. Chào Thầy.
– Vầng. Chào chị.
– Thứ Bẩy Thầy không xuống phố chơi?
– Xuất gia không nghỉ Thứ Bẩy.
– Không buồn?
– Không. Tu hành vui trong Giới.
– Em chả hiểu. Tu thì không được lấy vợ có phải không?
– Phải.
– Dưng vẫn được yêu?
– Không.
– Vô lý. Thầy yêu Phật chứ? Yêu Giời chứ?
– Cái đó khác.
– Em ước người yêu em bảo em là, em là Giời Phật của anh. Ui thật đắm say.
– Báng bổ quá.
– Hì hì ước thôi mà. Giả dụ Thầy chưa tu, chưa người yêu. Thầy yêu em không?
– Không.
– Tại sao?
– Tại chị quá đẹp.
– Ui Thầy bảo gì?
– Tại chị quá đẹp.
– Quá đẹp, lại không yêu? Nói dối hả? Hay nịnh?
– Mô Phật. Thí chủ vui lòng giữ Giới.
– Em ước cắn phát môi Thầy.
(4)
– Thầy ơi. Chào Thầy.
– Vầng. Chào chị.
– Á à Thầy để tóc nhá.
– Tuần rồi chưa kịp cạo chị ạ.
– Chứ không phải Thầy thích em?
– Ồ không. Không đời nào.
– Thầy chả cần để tóc. Đóng quả quần Lì Vai, quả áo Cá Sấu. Đầu trọc phong trần càng quyến rũ. Ui em mê Thầy túi bụi.
(5)
– A lố Mi Mi à?
– Chị đây. Gì con kia?
– Này chị có giai mới.
– Khoe mãi. Sốt ruột. Đẹp giai không?
– Đẹp đau đớn luôn. Mày thấy không ghen chị làm con mày.
– Giầu không?
– Chả quan trọng.
– Ơ con dở hơi. Giầu không quan trọng gì quan trọng? Làm đâu?
– Mày không đoán nổi đâu.
– Đẹp giai, nghèo. Nghệ phỏng?
– Không. Đặc biệt hơn nhiều.
– Sinh viên?
– Ơ con dở hơi. Đéo ai yêu nhãi ranh.
– Chịu.
– Thầy chùa.
– Gì? Sư á?
– Sư. Hòa Thượng.
– Mày không dở hơi. Đồ chó. Mày khùng rồi.
– Mày chưa gặp. Miễn bàn.
– Con khùng. Mày yêu nó bỏ nó, nó yểm bùa cho mày sống như chết.
– Thật?
– Chị chán mày lắm.
(6)
– Thầy ơi.
– Lễ sớm thế?
– Sớm mới vắng. Thầy!
– Gì?
– Thầy ôm em đi.
– Không.
– Hèn.
...
(Kết)
...
Hòa Thượng liếc cổng Chùa, ghì siết cô gái. Hèn? Làm vợ bé anh nhá?
Cô gái dẩu mồm tròn mắt. Vợ bé sư?
Hòa Thượng tủm tỉm, rút trong áo quả thẻ nhựa: Bộ Công An, Cục A41, Đinh Xuân Dương, Đại Úy.

An Hoàng Trung Tướng
(@2005)

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2019