Thứ Tư, 29 tháng 6, 2022

Nhìn vào

NHÌN VÀO

Với người trọng về vật chất thế gian, họ sẽ nhìn vào thứ bạn tạo ra và có được để đánh giá sự thành công của bạn.

Với người trọng về danh tiếng, họ sẽ nhìn vào chức vụ, danh xưng, bằng cấp...bạn có được để đánh giá mức độ thành công của bạn.

Với người trọng về tinh thần, họ sẽ nhìn vào các mối liên hệ, sự gắn kết của bạn với những người xung quanh để đánh giá sự thành công của bạn.

Nhưng với người trí tuệ, họ sẽ nhìn vào điều bạn đã từ bỏ và sự an tĩnh của tâm hồn để thấy bạn đã thành công hay chưa.

 

Sư Cô Trúc Lan Nhã

 

Cứ tưởng ...

 
" Những người Thông Minh và những người Xinh Đẹp đều mắc chung một tật ... cứ tưởng thế là Mãi Mãi "  
- st -



Thứ Hai, 27 tháng 6, 2022

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2022

Ngát sen hương

Người trong phố về quê trong phố

Ngã tư lòng 

vương 

ngát sen hương

 ... 

Đinh Vũ Hoàng Nguyên


Thứ Tư, 22 tháng 6, 2022

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2022

Vợ là ... Nhất

VỢ LÀ ... NHẤT

Chồng đi công tác xa nhắn tin cho vợ:

" Em yêu, đúng là trên đời này không có người phụ nữ nào hơn được em.... Đêm qua, một lần nữa anh lại thấy rõ ràng như vậy ". 

 

- st -

 

Thứ Hai, 13 tháng 6, 2022

Sự thật về ... Khổ

" Này các Tỳ kheo, xưa cũng như nay Ta chỉ nói lên sự khổ và sự diệt khổ " 

- Trung Bộ Kinh -

 

 

 

SỰ THẬT VỀ ... KHỔ

Trong tu tập, chúng ta sẽ phải bắt đầu với sự thật về khổ, tính chất không vừa lòng của kiếp sống. Nhưng khi vừa thấy khổ thì chúng ta liền nản lòng. Chúng ta không muốn nhìn vào nó. 

Khổ là sự thật, nhưng chúng ta vẫn cứ muốn có một cách nào đó để lẩn tránh nó. Tương tự như việc chúng ta không thích nhìn người già nua mà chỉ thích ngắm những thiếu nữ trẻ trung.

Nếu chúng ta không chịu nhìn vào đau khổ, chúng ta sẽ không bao giờ hiểu được đau khổ, dù chúng ta có sống bao nhiêu kiếp. 

Khổ là một chân lý vi diệu. Nếu chúng ta chịu nhìn vào nó, thì chúng ta sẽ bắt đầu nghĩ cách để thoát khỏi nó. Cũng như khi chúng ta muốn đi đâu mà đường bị chắn thì chúng ta sẽ nghĩ đến việc tìm một lối để qua. 

Con người chúng ta bị mắc bẫy và cầm tù trong thế giới này, với thật nhiều phiền toái, và vì vậy chúng ta luôn luôn nghi ngờ, bối rối và lo lắng. Đây không phải là trò đùa, mà thật sự đời sống thật khó khăn và đầy bất trắc. 

Nếu chúng ta nói về pháp vi diệu, nhiều người sẽ cảm thấy hoảng sợ. Họ sẽ không dám bước vào. Ngay cả khi nói “Đừng làm các việc bất thiện”, nhiều người cũng đã không làm nổi. Sự thật là như vậy. 

Vì vậy mà chúng ta phải tìm ra những cách khác để vượt qua điều này. Hãy nhớ rằng, dù chúng ta có hài lòng hay bực bội, hạnh phúc hay đau khổ, than khóc hay ca hát, gì đi nữa, thì khi chúng ta đang còn sống trong cuộc đời này - chúng ta đều đang sống trong một cái lồng. Chúng ta không thể thoát ra khỏi cái cảnh bị nhốt trong lồng. Dù cho quý vị giàu, quý vị cũng bị nhốt trong lồng, dù cho quý vị nghèo, quý vị cũng bị nhốt trong lồng. Nếu quý vị ca hát nhảy nhót, quý vị cũng ca hát nhảy nhót trong lồng. Nếu quý vị coi phim thì quý vị cũng đang coi phim trong lồng.

Cái lồng này là gì? Đó là cái lồng của Sinh, của Già, của Bệnh và của Chết. Với nó, chúng ta đang bị cầm tù trong cuộc đời này. 

Chúng ta cứ nghĩ “cái này của tôi, cái kia của tôi,” mà không biết thật sự chúng ta là ai và đang làm cái gì. Thực ra toàn bộ những điều chúng ta đang làm chỉ là tích chứa thêm đau khổ cho chính chúng ta. 

Không phải là cái gì xa xôi gây nên đau khổ của chúng ta, mà chúng ta không chịu nhìn vào chính mình. Dù chúng ta có sống tiện nghi và thoải mái đến đâu, đã sinh ra thì chúng ta không thể thoát khỏi già, chúng ta sẽ phải bệnh, và rồi chúng ta sẽ phải chết. Đây chính là khổ, ngay đây và bây giờ.

Lúc nào chúng ta cũng có nguy cơ bị đau hay bệnh. Bệnh tật có thể xảy đến bất cứ lúc nào. Cũng như chúng ta đã ăn cắp một thứ gì đó, và người ta có thể đến bắt chúng ta bất cứ lúc nào, vì chúng ta đã ăn cắp. Tình cảnh của chúng ta là như vậy. Luôn luôn có nguy hiểm và bất trắc. 

Chúng ta sống giữa những thứ tai hại, sinh, già, bệnh ngự trị đời sống của chúng ta. Chúng ta không thể đi bất cứ nơi nào để trốn tránh chúng. Chúng có thể đến bắt chúng ta bất cứ lúc nào, vì lúc nào chúng cũng có cơ hội. Vì vậy chúng ta phải nhượng bộ chúng và chấp nhận tình huống. 

Chúng ta phải nhận tội. Nếu chúng ta làm vậy thì bản án sẽ không quá nặng nề. Nếu không, thì chúng ta sẽ phải đau khổ nhiều hơn. Nếu chúng ta nhận tội, thì hình phạt sẽ nhẹ hơn, và chúng ta sẽ không bị giam giữ quá lâu.

Khi thân này sinh ra, nó không thuộc vào ai cả. Nó cũng giống như cái thiền đường. Khi thiền đường xây xong, nhện có thể đến ở, thằn lằn có thể đến ở, tất cả các loại côn trùng và bò sát đều có thể đến ở. Rắn cũng có thể đến ở. Bất cứ cái gì cũng có thể đến ở trong đó. Nó không chỉ là thiền đường của chúng ta, mà là chỗ trú ngụ cho tất cả mọi sinh vật. Thân của chúng ta cũng như vậy. Nó không phải là của chúng ta. Nhiều thứ khác đến ở và ký sinh vào thân này. Bệnh, đau, già đến và ở lại, và chúng ta phải cộng sinh với chúng. Khi thân này đi đến tận cùng của đau khổ bệnh tật và cuối cùng suy sụp, chết đi, thì không phải là chúng ta chết. Vì vậy đừng nắm giữ gì vào cái thân này. Mà thay vào đó hãy dùng cái thân này để chiêm nghiệm, thì sự dính mắc sễ dần dần được đoạn diệt. Khi quý vị nhìn nhận chính xác, thì Tà Kiến sẽ chấm dứt.

 

Tu tập trong Phật giáo là để giải thoát chúng ta ra khỏi đau khổ. Chúng ta nên làm gì để không còn phải khổ đau? Khi khổ khởi lên, chúng ta nên tìm hiểu Nguyên Nhân Vì Sao Nó Sanh Khởi. Và một khi đã thấy rõ nguyên nhân, chúng ta có thể thực tập để loại trừ đi những nguyên nhân đó. 

Để chấm dứt khổ, chúng ta phải hiểu con đường đưa đến diệt khổ. Khi đã đi trên con đường đó đến chỗ thành tựu thì khổ sẽ không còn sanh khởi. Trong Phật giáo, đây chính là Con Đường Giải Thoát.

 

Thầy Ajahn Chah