Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

The Cup Of Life


Đội Tuyển Pháp hướng tới chức vô địch lần thứ 2 trong lịch sử

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

Làm được thôi


Một đêm Mulla Nasruddin đang ngồi bên đống lửa và vợ anh ta ngồi bên kia. Giữa họ, mèo và chó cũng đang nằm lười biếng… hấp háy mắt nhìn vào ngọn lửa. Chị vợ đánh bạo đưa ra nhận xét :

-  'Bây giờ anh yêu, anh hãy nhìn con mèo và con chó kia…xem chúng ở cùng nhau yên bình và yên tĩnh làm sao… tại sao chúng ta không thể làm được điều đó?'
- 'Làm thế được thôi,' Nasruddin nói, 'nhưng em hãy thử buộc chúng lại với nhau và xem điều gì sẽ xảy ra.' 

Nguồn osho

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018

Thành công chỉ đến khi con làm người tốt

Mới đây, trang web của trường đại học Havard đăng tải bức thư cảm động của một người cha gửi con gái mới tốt nghiệp. Trong thư, ông bày tỏ tình yêu, niềm tự hào dành cho con. Đồng thời gửi tặng cô gái trẻ nguyên tắc cốt lõi để thành công, đó đơn giản là “làm người tốt”. 
Bằng chất giọng ấm áp và truyền cảm, Ian Nicholson đọc bức thư ông viết cho con gái yêu vừa tốt nghiệp đại học Havard danh tiếng. Ngắn gọn nhưng truyền tải đầy đủ ý nghĩa luôn là phong cách yêu thích của người Mỹ. Bức thư mở đầu bằng việc gợi lại niềm hạnh phúc mà cô gái nhỏ mang đến cho gia đình khi em ra đời. Từ nụ cười tỏa nắng đến những điều tuyệt vời em đã làm trong cả tuổi thơ, tất cả đều mang đến niềm hạnh phúc cho bố mẹ. 


THƯ GỬI CON GÁI

“Lauren Lou thân yêu, 
Từ ngày ra đời, con đã chiếm trọn vẹn trái tim của chúng ta bằng nụ cười tỏa nắng và sau đó là những vòng ôm thật nhiệt thành. 
Bố thường tự nhắc mình rằng đến một ngày nào đó bố sẽ rất nhớ con. Con bé chạy quanh nhà và hát vang, người đã viết kịch cho các bạn diễn, cũng là cô bé dù rất đói nhưng không biết mình muốn ăn gì, và cô bé ấy cũng dành thật nhiều tình yêu thương cho em gái. 
Lauren thân yêu, bố trân trọng sự chính trực, niềm say mê và tình yêu con dành cho Chúa. Bố mong đợi những điều tuyệt vời nhất từ con. Nhưng không phải là những thành công được định nghĩa bởi xã hội coi trọng vật chất này, mà là những điều sâu lắng hơn. 
Bố mong con sẽ sống trung thực, có thể đối mặt với những khiếm khuyết của mình, luôn chân thành trong các mối quan hệ. Bố mong con sẽ gọi điện về nhà. 
Bố sẽ kết thúc thư với một vài những chỉ dẫn dành cho con:
·         Cuộc sống không phải lúc nào cũng công bằng. Hãy làm quen với điều đó.
·         Luôn đối xử với người khác bằng sự tôn trọng và lòng hào hiệp
·         Hãy giữ cuộc sống của con được cân bằng
·         Giữ gìn sự chính trực bởi nó sẽ định nghĩa con là ai
·         Hãy xây dựng sự nghiệp từ những điều con đam mê
·         Đừng bao giờ để tiền trở thành động lực để con quyết định làm bất cứ điều gì. 
·         Thành công được xác định bởi cách con giúp cho cuộc sống của người khác trở nên tốt đẹp hơn.
Lauren của bố, hôm nay là một trong những ngày đẹp nhất của gia đình mình. Con đã vượt xa mọi mong đợi và mơ ước của bố mẹ. Cảm ơn con rất nhiều vì đã đem đến thật nhiều niềm vui cho cuộc đời này.
Với tất cả tình yêu dành cho con
Cha”

Điều kiện cần và đủ của thành công
Con cái được học trong những ngôi trường danh tiếng luôn là ước mơ của các ông bố bà mẹ. Thầy cô tốt, bạn bè ham học sẽ cho con nhiều cơ hội tích lũy được kiến thức, kinh nghiệm cũng như cách tư duy trong lĩnh vực con đã chọn. Nhà trường sẽ trao cho con sự khôn ngoan. Nhưng điều đó mới chỉ là điều kiện cần để con chạm được đến những thành công trong cuộc sống. 
Nếu ví thành công như một hạt mầm, những điều ngôi trường danh tiếng và nỗ lực học hành của con chính là đất đai màu mỡ. Nhưng để cây lớn, không thể thiếu nguồn nước mát lành. Những chỉ dẫn nhỏ bé mà cha dành cho con chính là mạch nước ngầm ấy. Không ồn ào nhưng thực sự thiết yếu. 
Mơ ước của cha
Ian Nicholson không dành cho con những lời khích lệ, động viên giống như “con là người giỏi nhất”, “hãy cố gắng phấn đấu hết mình”. Một công việc lương cao, một người chồng giàu có, một cuộc sống xa hoa không phải là đích đến mà người cha này định hướng cho con gái mình. Ông không muốn đặt lên vai cô gái trẻ kỳ vọng lớn lao. Hơn ai hết, Ian hiểu kỳ vọng của cha mẹ luôn là sự phản chiếu những ước mơ còn dang dở của chính họ, chứ không phải của con cái. 
Trong suốt cả bức thư, Ian Nicholson luôn hướng con gái quay trở về với nội tâm của mình. Ông gợi con nhắc đến tuổi thơ đẹp đẽ mà con đã sống thật trọn vẹn. Để rồi từ đó, ông bày tỏ niềm trân quý với những đức tính tốt đẹp nhất mà con đã dưỡng thành. Ian muốn con gái hiểu và ghi nhớ, chính những đức tính này mới là điều quý giá nhất mà cô bé đang sở hữu. Chúng quan trọng hơn hết thảy những vật chất bên ngoài và xứng đáng được vinh danh trong bức thư quan trọng này. 
Tuy vậy, Ian Nicholson vẫn đặt vào trái tim con gái ước mơ của ông. Đó là ước mơ nhìn thấy cô gái trẻ trở thành một con người tốt, có thể sống đường hoàng, trung thực, đúng lương tâm. Ông muốn trao cho con không phải là ham muốn tranh đấu với đời mà là mong ước hoàn thiện nhân cách của mình. Những năm tháng vất vả bươn chải trong cuộc đời đã dạy cho ông bài học sâu sắc ấy. 
Những chiếc neo của tâm hồn
7 gạch đầu dòng ngắn gọn để khép lại bức thư chính là 7 chiếc chìa khóa, 7 lời gợi ý mà ông dành cho con. Những gợi ý này sẽ khiến con không bị bỡ ngỡ hay hoang mang khi đối diện với những khó khăn trong cuộc sống. Nhìn ở một góc độ, những thử thách của cuộc đời giống như những bài kiểm tra cho lương tâm của mỗi người. Ở đó, những cám dỗ sẽ được bày sẵn, nhiệm vụ của chúng ta là quyết định: Bản thân sẽ đi theo những dục vọng, những toan tính vị kỷ hay hành động để giữ trọn vẹn tấm lòng chính trực và vị tha. 
7 lời gợi ý của Ian Nicholson sẽ giúp con gái ông nhớ rằng thành công chỉ đến với những người tốt. Bởi nó là phần thưởng mà Cuộc sống ban tặng cho những nỗ lực giữ gìn phẩm giá của mỗi người. 
Một người chỉ biết than trách số phận mình hẩm hiu, suốt đời ôm giữ lòng đố kỵ sẽ không bao giờ nhìn thấy được niềm hạnh phúc khi chính bản thân mình lao động chăm chỉ để tạo nên thành quả. 
Một người chỉ luôn nghĩ cho mình sẽ không biết đến niềm hạnh phúc khi được nâng đỡ một người khác trên bước đường trưởng thành của họ.
Một người chỉ biết cắm đầu tiến lên trong sự nghiệp, bỏ lại tất cả gia đình, bạn bè ở đằng sau sẽ không bao giờ biết được niềm hạnh phúc của một cuộc sống hài hòa và một tâm hồn bình lặng. 
Một người không bao giờ gìn giữ sự hài hòa giữa cách nghĩ, lời nói và hành động của mình sẽ không bao giờ được nếm vị ngọt của cảm giác được mọi người trao gởi niềm tin.
Một người không dũng cảm lựa chọn đam mê của mình sẽ không bao giờ biết đến niềm hạnh phúc của việc “nhìn thấy ước mơ thành sự thật”.
Một người chỉ vì tiền mà cố gắng sẽ mãi không thể đạt tới niềm hạnh phúc của “sự đủ đầy của tâm hồn”. 
Cuối cùng, người cha ấy đã trao cho con gái một gợi ý về định nghĩa của thành công với hy vọng rằng cô gái trẻ sẽ luôn mang theo trong chuyến hành trình dài, khó khăn nhưng hứa hẹn thật nhiều niềm vui, niềm hạnh phúc ở phía trước. 

Hy Văn
Nguồn video: news.harvard
* ảnh Lauren Lou trong lễ tốt nghiệp và ảnh hai cha con

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

Ngập Ngừng

Thơ viết đừng xong, Thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau ... lơ lửng ... với nghìn xưa ...



Ngập Ngừng

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Ðể lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
Ngó trên tay, thuốc lá cháy lụi dần...
Tôi nói khẽ: Gớm, làm sao nhớ thế ?

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Em tôi ơi! tình có nghĩa gì đâu ?
Nếu là không lưu luyến buổi sơ đầu ?
Thuở ân ái mong manh như nắng lụa.
Hoa bướm ngập ngừng cỏ cây lần lữa,
Hẹn ngày mai mùa đến sẽ vui tươi,
Chỉ ngày mai mới đẹp, ngày mai thôi!

Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Tôi sẽ trách - cố nhiên! - nhưng rất nhẹ
Nếu trót đi, em hãy gắng quay về
Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Ðời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở.
Thơ viết đừng xong, thuyền trôi chớ đỗ,
Cho nghìn sau... lơ lửng... với nghìn xưa...


Hồ Dzếnh


*Hồ Dzếnh (sinh năm 1916), tên thật là Hà Triệu Anh hay Hà Anh (ghi theo giọng Quảng Đông là Hồ Dzếnh) là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam. Ông được biết nhiều nhất qua tập thơ Quê ngoại (thơ) với một giọng thơ nhẹ nhàng, siêu thoát phảng phất hương vị thơ cổ Trung Hoa. Ngoài ra Hồ Dzếnh còn là một nhà văn với nhiều tác phẩm, tiêu biểu là tập truyện ngắn Chân trời cũ (1942).

Hồ Dzếnh có viết hai câu thơ nổi tiếng với triết lý mới lạ về tình yêu được nhiều người biết đến nhưng dưới dạng dị bản

Tình mất vui khi đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp những khi còn dang dở

Nhưng trong tập “Hồ Dzếnh – Tác phẩm chọn lọc” xuất bản ở Hà Nội năm 1988 thì hai câu thơ ấy lại được sửa thành:

Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở

Trong ca từ của các nhạc phẩm phổ thơ Hồ Dzếnh hai câu thơ này được hoán vị chữ “Đời” và chữ “Tình”. Cách sửa này đem lại hiệu quả rất hay! Hai câu thơ dị bản nếu tách riêng nó ra, không để nằm trong toàn bài thơ nữa thì lại trở thành một bài thơ hai câu hoàn chỉnh:
Tình chỉ đẹp những khi còn dang dở
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
Có khá nhiều người không biết về Hồ Dzếnh, không biết thơ Hồ Dzếnh, nhưng lại biết đến hai câu thơ dị bản nổi tiếng này. Thế cũng đã là quá đủ để tâm hồn thi nhân thảnh thơi phiêu du nơi cõi vô thường.
*Câu “ Thơ viết đừng xong ”, thì phần lớn các bản in đều là “ thư viết đừng xong ” không rõ như thế nào, nhưng cá nhân mình lại thích từ “ thơ ” vì thấy nó phiêu hơn
* Ảnh Nàng thơ xứ Huế - lê Trần ngọc Trân

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2018

Con đừng quên con nhé...

Con đừng quên con nhé…Ba,Mẹ… là Quê Hương




THƯ GỬI CON 

Con trai yêu dấu!
Đời người phúc họa vô thường! Không một ai biết trước mình sẽ sống được bao lâu. Có một số việc tưởng nên sớm nói ra thì hay hơn. Cha là cha của con, nếu cha không nói với con, có lẽ không ai nói rõ với con những điều này!
Những lời khuyên để con ghi nhớ này, là kết quả bao kinh nghiệm xương máu, thất bại đắng cay trong cuộc đời, mà bản thân cha đã trải nghiệm. Nó sẽ giúp con tiết kiệm nhiều những nhầm lẫn hoang phí trên bước đường trưởng thành của con sau này.
Dưới đây là những điều con nên ghi nhớ trong cuộc đời:
Nếu có người đối xử không tốt với con, đừng bận tâm cho mất thời giờ. Trong cuộc đời này, không ai có nghĩa vụ phải đối xử tốt với con, ngoại trừ cha và mẹ của con. Nếu có người đối xử tốt với con, ngoài việc con phải biết ơn và trân quý, con cũng nên thận trọng suy xét, vì người đời làm việc gì thường có mục đích và nguyên nhân. Con chớ vội vàng xem đối phương là chân bằng hữu.
 Con có thể yêu cầu mình phải giữ chữ “Tín”, nhưng không thể bắt người khác phải giữ chữ tín với mình. Con có thể yêu cầu mình phải đối xử tốt với người khác, nhưng không thể kỳ vọng người khác phải đối xử tốt với con. Con đối xử người ta thế nào, không có nghĩa là người ta sẽ đối xử lại mình như thế ấy, nếu con không hiểu rõ được điểm này, sẽ tự chuốc lấy buồn phiền cho mình mai sau.
Trên đời không phải không có người nào mà không thể thay thế được, không có vật gì mà nhất định mình phải sở hữu được. Con nên hiểu rõ ở điểm này. Nếu mai sau rủi người bạn đời không còn muốn cùng con chung sống, hoặc giả con vừa mất đi những gì trân quý nhất trong đời, thì con nên hiểu rằng: Đây cũng không phải là chuyện lớn lao gì cho lắm!
Trên đời này chẳng hề có chuyện yêu thương bất diệt. Ái tình chỉ là một cảm xúc nhất thời. Cảm giác này tuyệt đối sẽ theo thời gian, hoàn cảnh mà thay đổi. Nếu người yêu rời xa con, hãy nhẫn nại chờ đợi, để thời gian từ từ gột rửa, để tâm tư mình dần dần lắng đọng thì nỗi đau thương cũng sẽ từ từ nhạt nhòa đi. Không nên cứ ôm ấp hoài niệm mãi cái ảo ảnh yêu thương, cũng không nên quá bi lụy vì tình.
Đời người ngắn ngủi, nếu hôm nay con đã lãng phí thời gian, mai đây hiểu được thì thấy rằng quãng đời đó đã vĩnh viễn mất rồi. Cho nên càng biết trân quý sinh mạng của mình càng sớm, thì con sẽ được tận hưởng cuộc đời mình càng nhiều hơn. Trông mong được sống trường thọ, chi bằng con cứ tận hưởng cuộc đời mình ngay từ bây giờ.
Cha không yêu cầu con phải phụng dưỡng cha trong nửa quãng đời còn lại. Ngược lại, cha cũng không thể bao bọc nửa quãng đời sau này của con, khi mà con đã trưởng thành và tự lập. Đây là lúc cha đã làm tròn trách nhiệm của mình. Sau này con có đi xe buýt hay đi xe hơi riêng; ăn súp vi cá hay ăn mì gói, tự con lo liệu lấy.
Gia đình thân nhân chỉ là duyên phận một đời. Bất luận trong kiếp này chúng ta sống chung với nhau được bao lâu và như thế nào, nên trân quý khoảng thời gian sum họp, gia đình đoàn tụ. Kiếp sau, dù ta có thương hay không, cũng không chắc sẽ còn gặp lại nhau.
Tuy có nhiều người thành công trên đường đời mà học hành chẳng đến đâu. Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là không cần học hành mà vẫn thành công. Kiến thức đạt được do việc học hành, là vũ khí trong tay của mình. Ta có thể lập nên sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, nhưng không thể thiếu sự hiểu biết. Nên nhớ kỹ điều này!
Hơn mười mấy, hai mươi mấy năm nay, cha tuần nào cũng mua vé số, nhưng đến nay, ngay đến giải 3 vẫn chưa từng trúng. Điều này chứng tỏ rằng: muốn phát đạt phải siêng năng làm ăn, nỗ lực phấn đấu chứ không phải chờ đợi điều may mắn đến với con. Trên thế gian này không có buổi ăn trưa nào miễn phí cả. Nếu may mắn có đến với con, đấy là điều tốt, còn nếu không thì cũng chẳng có vấn đề gì, bởi tất cả phải dựa vào chính bản thân con.
Con hãy biết ước mơ, nhưng để trở thành hiện thực thì ước mơ đừng xa rời thực tế, đừng hão huyền và ảo tưởng. Con phải luôn có niềm tin. Không chỉ là niềm tin vào chính bản thân mình mà con cũng cần có niềm tin vào mọi người, niềm tin vào cuộc sống. Nếu không có niềm tin, con sẽ chẳng thể làm được việc gì.
Công việc, cuộc sống đôi lúc sẽ có những khó khăn, trở ngại đòi hỏi con phải luôn nỗ lực. Để có được những thành công thì không thể thiếu sự cố gắng và say mê, con ạ. Hãy nhớ rằng ‘thàng công không phải là một đích đến, đó là một quá trình’. Vì thế, con hãy tiếp tục ước mơ, tiếp tục tin tưởng và không ngừng nỗ lực, con nhé!.

Tôn Vận Tuyền
* Tôn Vận Tuyền ( Sun Yun-suan ) cựu thủ tướng Đài Loan , sinh năm 1913, được coi là một trong những kiến trúc sư trưởng "phép lạ kinh tế" của Đài Loan khi giúp Đài Loan trở thành một trong những con hổ Đông Á. Trong nhiệm kỳ thủ tướng của ông, các dự án cơ sở hạ tầng đồ sộ như sân bay Chiang Kai-shek International ( Tưởng Giới Thạch ), Nhà máy điện hạt nhân số 1, và đường cao tốc quốc gia Sun Yat-sen ( Tôn Dật Tiên ), Viện nghiên cứu Công nghiệp Quốc gia ... đã được hoàn thành. Ông đã đấu tranh thành lập các ngành công nghiệp công nghệ cao mà sau này sẽ trở thành nền tảng của nền kinh tế Đài Loan.  Không chỉ nổi tiếng trên lĩnh vực kinh tế, chính trị, Tôn Vận Tuyền còn được biết đến qua bức thư gửi con trai với những bài học sâu sắc được rất  nhiều người quan tâm và chia sẻ.

Trúc Lâm Thiền Viện

Vi vi Vu vu ... Trúc Lâm Thiền Viện 

Thứ Năm, 14 tháng 6, 2018

Tin chăng ?

TIN CHĂNG ?
Vào thời kỳ đức Phật tại thế, Ngài có một vị đệ tử rất thông minh và khéo léo. Một hôm, đức Phật đang thuyết pháp bỗng Ngài đứng dậy rồi quay sang một vị Tỳ kheo và hỏi :" Này Xá Lợi Phất, con tin điều này chăng? " 
Tôn giả Xá Lợi Phất đáp rằng :"Không, bạch đức Thế Tôn, con chưa tin điều này". 
Và lúc đó đức Phật liền khen ngợi  :" Thật là tốt, này Xá Lợi Phất, con là người có thiên tư rất thông minh. Một người thông minh thì không bao giờ sẵn sàng tin vào mọi điều, anh ta sẽ lắng nghe bằng tinh thần cởi mở, rồi cân nhắc sự thật của vấn đề trước khi quyết định tin hay là không tin".

Ajahn Chah 
Thích Hải Tâm trích dịch
*Tượng Lạc Sơn Đại Phật

Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

Không biết, không có tội


Ngày nọ, khi Đức Phật Thích Ca thuyết pháp xong, thì một đệ tử hướng về ngài xin thỉnh giáo hỏi :
- Thưa Đức Bổn Sư “ Không biết không có tội”, có thật là không biết không có tội?
 Đức Phật không trả lời trực tiếp mà hỏi lại : 
- Bây giờ có một cái gắp than, nó bị lửa đốt cho nóng bỏng nhưng bằng mắt thường lại nhìn không thấy được. Nếu con đi lấy cái gắp than đó, giữa việc con biết là nó đang nóng bỏng hay không biết nó đang nóng bỏng, cái nào sẽ gây ra tổn hại nghiêm trọng?
Đệ tử đáp rằng: Thưa Đức Bổn Sư, đương nhiên không biết nó đang nóng bỏng là rất tai hại. Bởi vì không biết nên không có sự chuẩn bị, không đề phòng trước nên sẽ bị bỏng.
Phật Thích Ca hòa ái nói tiếp: 
- Đúng vậy! Nếu biết cái kẹp than ấy nóng bỏng thì tâm sẽ kinh đảm đề phòng, khi cầm lấy nó sẽ không dám vô ý dùng tay không mà nắm chặt. Từ đó đủ thấy không phải “Không biết không có tội”, mà không biết sẽ là tai hại rất lớn. Chúng sinh cũng vì vô minh không biết, không hiểu chân lý nên cứ mãi phải trầm luân trong bể khổ.
-st-

Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2018

Làm việc tốt

Vova vừa đi học về liền khoe ngay với bố
- Hôm nay con đã làm được việc tốt bố ạ 
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa một bà cụ già qua đường ạ
- Con ngoan lắm , Bố thưởng cho con 1 rúp về việc đó
Ngày hôm sau, Vova về nhà cùng 2 người bạn
- Hôm nay chúng con cùng nhau đưa một bà cụ qua đường bố ạ
- Các con giỏi lắm, bố sẽ thưởng cho mỗi đứa 1 rúp 
Mấy hôm sau , Vova về nhà cùng ... với gần nửa lớp 
- Hôm nay chúng con lại cùng nhau đưa một bà cụ qua đường đấy bố ạ
- Hả ! đưa một bà cụ đâu có cần nhiều người thế ... bố Vova thảng thốt hỏi
- !!! ... Tại… bà cụ cưỡng lại ạ !
- st -