Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Biết cách cho đi

BIÊT CÁCH CHO ĐI
Nhà nọ được người họ hàng ở quê tặng hai sọt đầy táo, một sọt vừa chín, có thể để thêm được vài ngày, còn sọt kia đã chín hết, nếu không ăn ngay sẽ hỏng. Người cha bèn gọi 3 cậu con trai đến, hỏi: “Các con hãy nghĩ xem làm thế nào ăn hết được mà không làm lãng phí một quả táo nào?”.
Cậu con trai lớn trả lời: “Chúng ta sẽ ăn hết sọt táo chín mũm trước, sau đó chuyển sang sọt kia”. Người cha tỏ vẻ không hài lòng: “3 ngày cũng không ăn hết nổi, chờ tới khi ăn xong, thì sọt táo kia cũng đã bắt đầu hỏng mất rồi”.
Cậu con trai thứ hai nghĩ ngợi rồi trả lời: “Vậy thì chúng ta nên ăn táo ở sọt vừa chín, đang tươi ngon thì phải ăn ngay”. “Vậy thì bỏ sọt đã chín mũm đi à? Con không thấy tiếc hay sao?”, người cha vẫn không đồng ý, sau đó quay sang hỏi cậu con trai út, “Con có cách nào tốt hơn không?”.
Cậu con trai út nghĩ một lát, nói: “Tốt nhất là chúng ta trộn lẫn hai sọt táo, sau đó đem chia cho hàng xóm mỗi người một ít, để họ ăn giúp, như vậy sẽ không lãng phí một quả nào”. Người cha nghe xong hài lòng gật đầu: “Tuyệt lắm, đó đúng là cách tốt nhất. Cứ làm vậy đi”. 

- st -

Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2015

Lối về

Tôi đi nhặt lá Bồ Đề
Treo lên để nhớ lối về của Tâm
Mỗi chiều nghe tiếng chuông ngân
Loang đi như dẫn xa dần bến mê
...
Tuệ Lạc

Thứ Bảy, 19 tháng 12, 2015


“ Khi còn trẻ, tôi thường nghĩ rằng tiền bạc là thứ quan trọng nhất trong đời sống, bây giờ khi tôi già, tôi biết là đúng như vậy ”
- Oscar Wilde -

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

Giá rẻ

GIÁ RẺ
Có một người phàn nàn với một vị lão hòa thượng: Thưa thầy! Vì sao mà con cố gắng thế nào cũng không thành công? Cũng niệm kinh, làm việc thiện rồi mà số mệnh vẫn không thấy cải biến gì?
Lão hòa thượng: Vậy, ta đưa ngươi 500 nghìn có được không?
Người khách: Tiền của hòa thượng con không dám lấy ạ!
Lão hòa thượng: Ta là muốn ngươi làm giúp ta một việc.
Người khách: Thưa thầy, thầy nói làm việc gì con cũng tuyệt đối làm tốt giúp thầy.
Lão hòa thượng: Ngươi hãy giúp ta mua một chiếc xe ô tô.
Người khách (giật mình hoảng hốt): Thưa thầy, 500 nghìn sao có thể mua xe ô tô được cơ chứ!
Lão hòa thượng: Ngươi biết 500 nghìn không mua được xe ô tô? Thế nhưng mà trên đời này có rất nhiều người vắt hết óc để suy nghĩ làm sao chỉ phải trả một chút thôi mà lại muốn đạt được rất nhiều thứ đấy!

- st -

Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2015

Thương trường có như chiến trường ?

....
Bất ngờ với cách hành xử của một người vô gia cư khi bị chiếm mất thị phần
Khi bị một cậu bé giành mất sự chú ý và lòng thương hại của mọi người xung quanh, anh chàng cựu chiến binh vô gia cư này đã có một động thái khiến nhiều người ngỡ ngàng.Đoạn video này được 2 anh em người Mỹ tên là Ethan Bradberry và Moe Bradberry thực hiện. Mục đích của họ là xem người đi đường sẽ phản ứng ra sao giữa hai người vô gia cư: một cậu bé và một người đàn ông trưởng thành.Họ cho cậu em trai Omar của mình đóng giả thành cậu bé lang thang, cầm một tấm bảng kêu gọi giúp đỡ và đến ngồi gần một người vô gia cư thực thụ trên đường. 
Cuộc thử nghiệm này đã khiến nhiều người bất ngờ và phẫn nộ trước những hành động xúc phạm đến người đàn ông vô gia cư tội nghiệp từ một số người đi đường. Hơn nữa, một tình huống cực kỳ gây choáng đã xảy ra, khiến nhiều khán giả sau khi xem video cảm thấy rằng mình đã được một bài học lớn về tình người.Người đàn ông vô gia cư được chọn đã ngồi rất lâu trên con phố đông đúc, nhưng hàng loạt người qua lại không ai thèm để ý đến lời kêu gọi của anh. Người đi đường dường như chỉ thấy cậu bé đóng giả, họ đến cho tiền và an ủi cậu liên tục.
Cảm thấy tuyệt vọng, anh chàng vô gia cư cố gắng lên tiếng kêu gọi sự giúp đỡ, nhưng chỉ nhận được những 
phản ứng tiêu cực. Một nhân viên đi xử phạt xe đậu sai chỗ liên tục yêu cầu anh “đi kiếm việc đi”.
Người đàn ông nổi nóng và đổ hộp thức ăn lên đầu anh trước khi tức tối bỏ đi trước sự thờ ơ của người qua đường. Dù trước đó anh chàng vô gia cư đã giải thích rằng mình khó khăn thực sự và là cựu quân nhân.
Trong buồn bã, anh chàng vô gia cư đứng dậy, nhờ cậu bé coi giúp đồ đạc cho mình và bỏ  đi. Bất ngờ thay, anh quay lại với một miếng bánh pizza cùng chai nước suối và đưa cho cậu bé đóng giả.

Đến lúc này, những người làm video xuất hiện và hỏi tại sao anh ta lại làm vậy. Trong cơn nức nở, người đàn ông vô gia cư nói rằng: “Tôi năn nỉ người ta giúp mình mua thức ăn, nhưng họ lại đối xử với tôi như thế, tôi là cựu chiến binh cơ mà. Nhìn thấy cậu bé này tôi cảm thấy mủi lòng. Tôi không muốn cậu phải trải qua những gì mà tôi phải chịu đựng”.Chia sẻ về những chuyện kinh khủng vừa trải qua, người cựu chiến binh cho biết rằng “đó là những gì xảy ra ngoài này”, và “hầu như ngày nào cũng vậy”. Ngày nào anh cũng ngổi ở đây 2 đến 3 tiếng đồng hồ nhưng chẳng nhận được bao nhiêu sự giúp đỡ.

3 anh em nhà Bradberry đã quyết  định dành tặng cho người đàn ông này tất cả số tiền họ đã xin được và thêm 200 USD. Cuối video, những anh chàng này nhắn nhủ đến độc giả 
“Người ta sẽ quên những gì bạn nói hoặc làm, nhưng họ sẽ không thể quên được bạn khiến họ cảm thấy ra sao”.

-st-

Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

Trộm

Cửa kia dù có mở
Nhưng tim khoá mất rồi
Nếu không em - tòng phạm
Anh trộm ... nỗi buồn thôi


2.12.2011
Van Ngan

Thứ Ba, 1 tháng 12, 2015

Nịch sử

Dào nhá hiến chương
Phọt_Phẹt: A, chào nhà giáo. Đi đâu mà vênh váo thế?
Nhà giáo: Đưa kiến nghị lên bộ, yêu cầu không được " thủ tiêu" môn lịch sử. Cải cách cái mẹ gì mà tinh thấy đoạn tuyệt đi...nguồn cội.
Phọt_Phẹt: Nói nhà giáo bỏ quá chứ, theo tôi vứt cái môn ấy đi là hơn. Có ai học đâu mà đòi dạy. Mấy lại ta làm gì có sử.???
Nhà giáo: Anh chỉ được cái bố láo bố xiên thôi. Chói lói sáng ngời rành rành ra đây mà bảo không có là sao?
Phọt_Phẹt: Tô vẽ và bôi bẩn thôi. Tôi lạ đếch. Người ta VIẾT sử, thậm chí LÀM sử, GIA CÔNG CHẾ TẠO sử chứ có CHÉP sử đéo bao giờ đâu. Ôi thôi, cái mồm, cái mồm...
Nhà giáo: Anh là phản động lắm. Mà đi đâu nom hớt hải thế?
Phọt_Phẹt: Cũng lên bộ, kiến nghị đưa thiên văn và thần học vào sách giáo khoa. Sống mà tù mù phương hướng chẳng biết giời đất giăng sao và ăn mày từng mẩu đức tin thất lạc thì chúng ta chỉ là lũ vượn. Rồi bốn nghìn năm ta lại là ta - từ trong hang đá chui ra - hét lên một tiếng rồi ta...chui vào, hiuhiu.
Nhà giáo: Đường lối phương hướng, chiêm tinh dự báo đảng ta là thiên tài. Đảng ta cũng là hiện thân của thần học, tôn giáo và đức tin. Thế là an tâm chưa? Có rút kiến nghị đi không thì bẩu?
 

Phọt_Phẹt: Nhà giáo độc tài và độc quyền chân lý thế thì dạy được ai? Triết lý giáo dục vứt xó nào rồi?
Nhà giáo: Ta làm đếch gì có triết lý giáo dục. Tôi đố anh tìm ra đấy.
Phọt_Phẹt: Chẳng phải nhân bản - dân tộc & khai phóng đó sao?
Nhà giáo: Anh đừng có đào cái thây ma VNCH ấy lên mà trêu ngươi tôi. Ta tuy không có triết lý giáo dục nhưng có một tinh thần học tập không quốc gia nào sánh được. Đó là học, học nữa, học mãi, rồi...hộc máu. Ấy là chửa kể cái truyền thống " tiên học phí - hậu học thêm ", huhu...
Phọt_Phẹt: Bỏ mẹ thật. Xin hỏi nhà giáo năm nay bao tuổi?
Nhà giáo: Tôi hiu rồi. Về chế độ một cục.
Phọt_Phẹt: Vậy hãy để vấn đề giáo dục nước nhà cho những người đương thời họ lo. Chứ xứ ta mấy ông hiu trí là lắm mồm lắm. Nhà giáo cũng không ngoại lệ.
Nhà giáo: Nhưng chúng ta không được phép quên đi lịch sử và hủy bỏ nó trong sách giáo khoa.
Phọt_Phẹt: Không ai quên và cũng không ai hủy bỏ cả. Chỉ là lồng ghép lại cho dễ truyền bá thôi mà. Sử đã khô như ngói thời gói vào tàu lá chuối rồi đun lên với khố rách áo ôm chả sinh động và duyên dáng hay sao. Chửa kể gần 100% bọn học trò coi đó là sự lựa chọn. Đừng cố nhét nhồi những gì chúng không thích.
Nhà giáo: Nhưng lịch sử và môn học lịch sử không có tội.
Phọt_Phẹt: Phải rồi. Tội vạ là do kẻ tạo ra. Mọi sự tô vẽ đều thối tha và bôi đen lại càng bẩn thỉu. Lịch sử là SỰ THẬT, giản dị như một triết lý bình dân, nhưng mấy ai chịu hiểu.
Nhà giáo: Thôi, anh làm tôi đau đầu bỏ mẹ. Đi làm vài ve không?
Phọt_Phẹt: Tôi góp gái nhớ. Có TỬU mà không có SẮC thì khác mẹ gì có LỊCH nhưng không có SỬ. Phỏng ợ?
Nhà giáo: Tiên nhân anh. Đi nào!