Phi tuyết liên thiên xạ bạch lộc
Tiếu thư thần hiệp ỷ bích uyên
VÕ
LÂM MINH CHỦ - KIM TIÊN SINH
Nhắc
đến nhà văn Kim Dung, người ta nghĩ ngay đến truyện kiếm hiệp. Nhưng kiếm hiệp
chỉ là hình thức mà Kim Dung mượn để giãi bày triết lý nhân sinh của ông và qua
đó độc giả được tiếp thụ tư tưởng lớn nhất của văn học Trung Hoa thời hiện đại.
Đọc
các tác phẩm của Kim Dung chính là đắm mình vào một thế giới vừa có cái đẹp cổ
điển hoa lệ của 5000 năm văn minh Hoa Hạ với những triết lý thâm ảo của cửu lưu
Tam giáo, vừa là chuyến du lịch đầy hứng khởi qua nhiều vùng đất, nhiều vùng
văn hóa với xiết bao phong tục tập quán đặc sắc, những núi cao sông dài, kỳ hoa
dị thảo, không gì không có, như một cuốn từ điển được viết theo cách thú vị
nhất.
Người
đọc tác phẩm của Kim Dung để giải trí, người tìm kiếm kiến thức sử ký địa dư
văn chương thi từ, người trầm ngâm với những triết lý nhân sinh và tôn giáo sâu
thăm thẳm… đều được mãn nguyện. Thật là những tuyệt tác mà bao thế hệ độc giả
đã không tiếc lời khen ngợi và bình phẩm.
Sau khi Kim Dung hoàn thành các tác phẩm của mình, một người bạn của
ông là Nghê Khuông phát
hiện rằng chữ đầu tiên của tựa đề 14 tiểu thuyết tạo thành hai câu thơ thất
ngôn:
Phi tuyết liên thiên xạ bạch lộc
Tiếu thư thần hiệp ỷ bích uyên
Dịch
nghĩa:
Tuyết bay đầy trời bắn (nhìn) hươu trắng
Truyện cười thần hiệp tựa uyên xanh
Có
người từng hỏi ông muốn sống một cuộc sống như thế nào, “cha đẻ” của Dương Quá,
Lệnh Hồ Xung… chỉ nhẹ nhàng nói:
“Tôi muốn đại náo một trận, rồi lặng lẽ rời đi".
“Tôi muốn đại náo một trận, rồi lặng lẽ rời đi".
Ở
tuổi 94, “nhất đại tiểu thuyết võ hiệp" rời bỏ cuộc đời trong thanh thản
sau những năm tháng mang ngòi bút của mình đi chinh chiến ngang dọc giang hồ,
mang đến cho độc giả và khán giả những dòng văn tuyệt tác lưu danh thiên cổ.
Nay,
ngòi bút đã rơi, nhưng “chốn giang hồ" năm ấy thì vẫn còn lại mãi.
Nhìn lại cuộc đời với những mốc
son sáng chói trong sự nghiệp của ông, mặc dù biết rằng bữa tiệc nào cũng đến
lúc tàn, ai cũng phải trở về với cát bụi, nhưng Kim Dung thực sự đã sống trọn
vẹn một cuộc đời đầy ý nghĩa, khi những áng văn của ông đã lay động biết bao
nhiêu trái tim người đọc. Giành cả cuộc đời để viết những áng văn như
truyền thuyết, cuối cùng ông cũng đã thực sự trở thành một truyền thuyết. Người
ta cung kính gọi Kim Dung là Kim Tiên Sinh, một cách để tỏ lòng kính trọng
trước tác gia vĩ đại của văn học Trung Hoa.
Kim Dung tên thật là Tra Lương
Dung, sinh tại trấn Viên Hoa, huyện Hải Ninh, địa cấp thị Gia Hưng, tỉnh Chiết
Giang, Trung Quốc, trong một gia tộc khoa bảng danh giá. Ông cố là Tra Thận
Hành, nhà thơ nổi tiếng đời nhà Thanh, ông nội là Tra Văn Thanh làm tri huyện
Đan Dương ở tỉnh Giang Tô. Tra Văn Thanh về sau từ chức, đến đời con là Tra Xu
Khanh bắt đầu sa sút; Tra Xu Khanh theo nghề buôn, sau sinh sáu đứa con, Kim
Dung là con thứ hai. Thuở nhỏ Kim Dung thông minh, lanh lợi, nghịch nhưng
không đến nỗi quậy phá. Ông yêu thiên nhiên, thích nghe kể truyện thần thoại,
truyền thuyết, nhất là về những ngọn triều trên sông Tiền Đường. Đặc biệt ông rất
mê đọc sách. Dòng họ Kim Dung có một nhà để sách gọi là "Tra thị tàng
thư" nổi tiếng khắp vùng Chiết Tây, chứa rất nhiều sách cổ, những cuốn
sách này làm bạn với ông từ rất bé. Năm lên tám tuổi, ông lần đầu đọc tiểu
thuyết võ hiệp, khi đọc đến bộ truyện Hoàng Giang nữ hiệp của Cố Minh Đạo, cảm
thấy rất say mê, từ đó thường sưu tầm tiểu thuyết thể loại này.
Năm 1955, khi bước sang
tuổi 31, Tra Lương Dung mới thực hiện được giấc mơ của mình với tác
phẩm đầu tay Thư kiếm ân cừu lục. Bút danh Kim Dung cũng xuất hiện từ đấy. Năm
đó ông đang làm việc cho tờ Đại công báo. Đến một ngày, chủ bút tờ Tân vãn
báo - La Phu tìm đến gợi ý muốn ông viết truyện dài kỳ đăng hàng ngày trên tạp
chí. Vốn hâm mộ tay bút trước đó là Lương Vũ Sinh, Tra Lương Dung nhận lời thử sức.
Tuy nhiên qua đến ngày thứ 2, mặc cho biên tập phái người đến thúc giục, ông
vẫn không thể nghĩ ra được chữ nào. Tình cờ nhìn thấy người tạp vụ già được bên
toàn soạn phái đến, bất chợt cảm hứng ùa về, ông khai bút:"Một người
gần 60 tuổi, râu tóc bạc phơ, nhưng ánh mắt sâu thẳm vẫn toát ra sự tinh nhạy
hiếm có...", đó cũng chính là những dòng mở đầu trong tiểu thuyết đầu
tay "Thư kiếm ân cừu lục" của Tra Lương Dung.
Từ đây, ông cũng tách chữ Dung
(鏞) trong tên mình ra thành hai
chữ "Kim Dung" (金庸), mang ý nghĩa là "cái chuông
lớn". Cho đến khi "Thư kiếm ân cừu lục" xuất bản thành công,
tiếng chuông của Kim Dung đã vang xa và bắt đầu được mọi người chú ý đến, vì
vậy ông quyết định sẽ chuyên tâm vào việc sáng tác truyện võ hiệp, làm báo,
không còn hoạt động trong lĩnh vực điện ảnh. Ngoài danh hiệu nhà văn, ông cũng
là tiến sĩ lịch sử tại Đại học Cambridge và là doanh nhân thứ 64 trong danh
sách những người giàu nhất Hong Kong.
Năm 1957, Anh hùng xạ điêu xuất
hiện trên Thương báo Hương cảng; năm 1959, Thần điêu đại hiệp được chọn làm
“tiêu điểm” tạo sự chú ý của độc giả khi Kim Dung sáng lập Minh báo. Cùng năm
này, báo Buổi chiều mới Hong Kong đăng tiếp tiểu thuyết Tuyết sơn phi hồ, tạo
nên “cơn sốt” chưa từng thấy.
1961 có lẽ là năm sung sức nhất
của Kim Dung khi ông tung ra đến ba tác phẩm trên Minh báo: Ỷ thiên đồ long ký,
Uyên ương đao và Bạch mã khiếu tây phong. Là “báo nhà”, vì vậy mà độc giả Minh
báo luôn được Kim Dung ưu ái nên năm 1963, ông đã chọn giới thiệu Thiên long
bát bộ, ngoài ra còn bán bản quyền cho báo Đông Nam Á tiểu thuyết Liên thành
quyết.
Năm 1965, Minh báo ra phụ
trương Nguyệt san Minh báo, được Kim Dung “câu khách” bằng tiểu thuyết Hiệp
khách hành. Sang đến năm 1967, Minh báo phát hành thêm tuần báo, đăng độc quyền
tác phẩm Tiếu ngạo giang hồ. Và năm 1972, sau khi hoàn thành Lộc đỉnh ký, Kim
Dung quyết định gác bút, không viết truyện võ hiệp nữa.
Trong gần 20 năm sáng tác tiểu
thuyết võ hiệp, Kim Dung đã cho ra đời 15 bộ, trong đó có 14 bộ truyện dài và 1
tập truyện ngắn. Sự nổi tiếng của những bộ truyện đó khiến ông được coi là
người viết tiểu thuyết võ hiệp thành công nhất. Có đến 300 triệu bản in, chưa
tính một lượng lớn những bản lậu đã đến tay độc giả ở khu vực Trung Hoa đại
lục, Hong Kong, Đài Loan, châu Á và được dịch ra nhiều thứ tiếng như: Việt,
Hàn, Nhật, Thái, Anh, Pháp, Indonesia. Mặc dù không phải tác phẩm nào cũng
ăn khách nhưng giờ đây, khi nhắc đến Kim Dung là người ta nghĩ ngay đến “truyện
võ hiệp”. Chưởng Kim Dung có mặt khắp nơi, là tác phẩm “gối đầu giường”
của độc giả nhiều thế hệ người Hoa trên khắp thế giới. Truyện Kim Dung không
chỉ đọc giải trí, mà từ lâu chúng đã trở thành “đối tượng văn học” để nghiên
cứu như một dòng văn học chính thống với tên gọi “Kim học”.
Đọc truyện Kim Dung hay xem
phim Kim Dung, người ta nghĩ rằng ông phải là một “võ lâm cao thủ”, “võ nghệ đầy
mình”. Bởi ngoài anh chàng thái giám dỏm Vi Tiểu Bảo (Lộc đỉnh ký), tất cả
những nhân vật nam chính trong tác phẩm của ông đều là “đại hiệp”, “hiệp khách”
như Dương Quá (Thần điêu đại hiệp), Quách Tĩnh (Anh hùng xạ điêu), Viên Thừa
Chí (Bích huyết kiếm), Lệnh Hồ Xung (Tiếu ngạo giang hồ), Thạch Phá Thiên (Hiệp
khách hành), Địch Vân Đại (Liên thành quyết), Kiều Phong (Thiên long bát bộ),
Trương Vô Kỵ (Ỷ thiên đồ long ký), Trần Gia Lạc (Thư kiếm ân cừu lục)…Trong một
cuộc gặp gỡ với sinh viên Trung Quốc gần đây, khi được đặt câu hỏi: “Nhiều
người đọc truyện của ông đều nghĩ rằng ông rất giỏi võ, có đúng thế không?”,
Kim Dung hóm hỉnh trả lời: “Tôi chỉ biết một chút võ công thôi nhưng chủ yếu là
lý luận chứ không thể… đánh người. Cũng giống như bóng đá vậy, tôi không biết
đá cũng chẳng biết huấn luyện, song khi xem một trận đấu tôi có thể biết nó hay
hay dở. Tất cả những chiêu thức võ công trong các tác phẩm của tôi đều do tôi…
tưởng tượng ra”.
Trong các tác phẩm của mình,
Kim Dung thường khắc hoạ các nhân vật theo lối ấn tượng, bất cứ ai cũng có một
cá tính riêng biệt thu hút sự chú ý của mọi người. Về bản chất, các nhân vật
qua lời văn của Kim Dung (kể cả các bang hội) chia rõ ra hai phe chính - tà
trên danh nghĩa. Nhưng sự thật, kể cả những người thuộc về phe tà không hoàn
toàn gian ác, mà những kẻ phe chính cũng không thuần lương thiện, nhân nghĩa,
đó chính là những chi tiết rất “đời” trong thế giới kiếm hiệp xây dựng từng óc
tưởng tượng phong phú của bậc kỳ tài.
Một nữ nhà văn nổi tiếng ở
Trung Quốc từng nói, điều đặc biệt ở tiểu thuyết Kim Dung chính là chữ
"Tình", thứ có thể đưa người ta một bước lên thiên đàng, cũng có thể
nhanh chóng dìm họ xuống địa ngục. Trong những tiểu thuyết của ông, không
ít lần người ta bắt gặp những chuyện tình khắc cốt ghi tâm rồi lại phải chia
lìa nhau trong dang dở. Hôm nay còn mặn nồng đó, ngày mai đã trở mặt
thành thù; có những người như Chu Chỉ Nhược, ngày bước lên vị trí Chưởng môn
phái cao quý, cũng là lúc mất đi tình yêu của cuộc đời mình - Trương Vô Kỵ. Mặc
dù vang danh thiên hạ nhưng cuối cùng họ đều phải cô độc cả đời. Cho đến nay,
rất nhiều người hâm mộ vẫn còn thuộc nằm lòng câu thoại kinh điển của ác nữ Lý
Mạc Sầu:
"Hỏi thế gian tình ái là
chi, mà đôi lứa thề nguyền sống chết?".
15 bộ tiểu thuyết võ hiệp kinh
điển của Kim Dung:
1.Thư kiếm ân cừu lục (1955)
2.Bích huyết kiếm (1956)
3.Xạ điêu anh hùng truyện (1957)
4.Thần điêu hiệp lữ (1959)
5. Tuyết sơn phi hồ (1959)
6. Phi hồ ngoại truyện (1960)
7. Bạch mã khiếu tây phong (1961)
8. Uyên Ương đao (1961)
9. Ỷ thiên Đồ long ký(1961)
10. Liên thành quyết (1963)
11. Thiên long bát bộ(1963)
12. Hiệp khách hành(1965)
13. Tiếu ngạo giang hồ(1967)
14. Lộc Đỉnh ký(1969-1972)
15. Việt nữ kiếm (1970)
- st -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét