Với anh V.K
Ta lạc nhau ở cuối con đường
dù đã dìu nhau qua rất nhiều giông bão
hàng cây mùa đông cựa mầm, thay áo
sao mắt anh lại buồn?
Có phải hạnh phúc quá nhọc nhằn
trái tim anh thấm mệt
hay tình yêu ta đánh mất
trong những ngày bão giông?
Ở cuối con đường
ta tìm lại nhau âm thầm
xót đắng
đâu rồi chàng trai hào phóng
ngày xưa
đâu rồi thiếu nữ mộng mơ
cả tiếng sét ngang trời
choáng váng
ta đã bỏ quên trong dĩ vãng
Mù sương
Ở cuối con đường
ta đi ngược thời gian
hai mươi năm đủ làm nên số phận
có bao nhiêu mảnh thiên hà vỡ vụn
bao nhiêu vì sao vụt biến giữa trời xanh
Trong vô cùng có em và anh
ta vịn vào nhau ngược chiều cơn bão.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét