Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

ở cuối con đường


Với anh V.K

Ta lạc nhau ở cuối con đường
dù đã dìu nhau qua rất nhiều giông bão
hàng cây mùa đông cựa mầm, thay áo
sao mắt anh lại buồn?
Có phải hạnh phúc quá nhọc nhằn
trái tim anh thấm mệt
hay tình yêu ta đánh mất
trong những ngày bão giông?
Ở cuối con đường
ta tìm lại nhau âm thầm
xót đắng
đâu rồi chàng trai hào phóng
ngày xưa
đâu rồi thiếu nữ mộng mơ
cả tiếng sét ngang trời
choáng váng
ta đã bỏ quên trong dĩ vãng
Mù sương
Ở cuối con đường
ta đi ngược thời gian
hai mươi năm đủ làm nên số phận
có bao nhiêu mảnh thiên hà vỡ vụn
bao nhiêu vì sao vụt biến giữa trời xanh
Trong vô cùng có em và anh
ta vịn vào nhau ngược chiều cơn bão.

Lê Khánh Mai

Thứ Sáu, 16 tháng 1, 2015

Sự hài hòa của cuộc sống vợ chồng

 Buông cô gái ra, đồ vô lại! – Anh chàng đẹp trai có thân hình lực sĩ quát to, kèm theo lời lẽ của chàng là một cú đấm trời giáng vào quai hàm tên cướp thứ ba. Hai tên khác đã nằm lăn lóc dưới đất đang quằn quại đau đớn. Chỉ bằng một tay, chàng nhấc cô gái tuyệt sắc từ dưới bãi cỏ lên và bế cô trên tay như chú rể bế cô dâu đi trong lễ cưới, chỉ khác một điều là chàng bước đi không phải trên tấm thảm hoa tươi, mà là trên người mấy tên xấu xa vừa bị chàng đánh gục.
 Không rời mắt khỏi màn ảnh của máy thu hình, Elvira hỏi chồng: “ Này Grigori, nếu là anh, anh cũng có thể xử sự như thế chứ ?”
  Chị tưởng tượng rõ nét Grigori, một tiến sĩ đáng kính của khoa từ nguyện học, một con mọt sách, đã đứng tuổi, cận thị nặng và gầy nhom, đang đấm vào mấy bên quai hàm bạnh ra dữ tợn của ba tên cướp như trên màn hình bằng hai quả đấm bé tí tẹo, được bọc một lớp da mỏng dính và khô khốc, - hình ảnh ấy chị thấy cực kỳ khôi hài. Chị cười vang.
  Grigori nhìn những cái lô quấn tóc đang rung lên vì cười của người vợ đã phát phì, không còn trẻ, thậm chí có thể nói là đã thiên về già, và chỉ nghĩ rằng có ai đó lại muốn xâm hại chị, rồi lại có ai đó xông vào bảo vệ chị để làm gì đó chẳng biết, anh đã không tài nào nhịn được cười. Anh cũng cười vang.
  Họ cười rất lâu, chứng tỏ họ đang vui lắm, chứng tỏ cuộc sống vợ chồng của họ thật hài hòa, đến mức có thể  khiến người khác phải ghen tị.

A.germanski ( Rumani )
Ngọc Khanh dịch

Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Vận mệnh



Xưa có ông thầy tướng số rất giỏi, bói đâu trúng đó, gần nhà có người nông dân nghèo nhưng chất phát, thật thà, hiền hậu. Một hôm trên đường đi làm ruộng về vô tình đi ngang qua nhà ông thầy tướng số thì trời đổ mưa, người nông dân liền ghé vào trú mưa. Thầy tướng số nhìn anh nông dân kỹ càng từ khuôn mặt cho đến vóc dáng, tướng đi rồi lắc đầu nói: “Số chú phải nghèo ba đời”.
Rồi thời gian trôi qua, anh nông dân mỗi ngày vẫn đi làm ruộng bình thường, vẫn với thân phận nghèo túng. Một hôm trên đường đi về nhà, anh thấy sợi dây chuyền vàng của ai đánh rơi bên vệ đường. Anh nông dân nhặt lên rồi suy nghĩ: Không biết sợi dây chuyền này của ai? Nếu mình không thấy, người khác lượm được thì sao? Có chắc là họ sẽ trả lại cho khổ chủ hay không? Người bị mất chắc sẽ phải khổ đau vì mất của. Do suy nghĩ như vậy và tội nghiệp cho người bị mất, thay vì đi về nhà dùng cơm trưa, anh ngồi lại ngay chỗ đó để chờ người khổ chủ đến tìm trả lại.Anh ngồi suốt từ trưa tới chiều quên cả đói bụng chỉ vì hy vọng gặp người bị mất để trả lại. Đến lúc trời vừa chập choạng tối anh thấy một cô gái vừa đi vừa nhìn xuống đất như tìm kiếm vật gì,vừa khóc sướt mướt, anh bèn kêu lại hỏi thăm cớ sự ra sao, có việc gì buồn phiền đau khổ  mà phải khóc như vậy? Cô nói trong nức nở, nghẹn ngào :
- Dạ thưa bác, con vừa được chồng sắp cưới tặng cho đôi bông tai và một sợi dây chuyền bằng vàng 24, chẳng may trên đường đi về nhà, sợi dây chuyền bị đứt rơi mất lúc nào con không hay. Nếu không tìm lại được nó, chắc con phải tự tử chết quá bác ơi, để khỏi bị bên chồng nghi ngờ con đem tặng cho người khác.
Nghe xong, anh nông dân mới hỏi cô về hình dáng, màu sắc của sợi dây chuyền ra sao? Cô gái mô tả đúng như sợi dây chuyền anh đã nhặt được.
 Anh nói phước của cô còn đó nên chưa mất của, anh liền đưa sợi dây chuyền ra, cô gái nhìn thấy mừng quá:
- Đây đúng là sợi dây chuyền của con.
Anh nông dân trao lại sợi dây chuyền cho cô gái và vui vẻ đi về nhà dùng bữa cơm trưa muộn màng trong trời tối. Nhờ tấm lòng tốt của anh nông dân mà cô gái thoát khỏi vận hạn trong tầm tay và sống hạnh phúc bên chồng.
Thời gian thấm thoát trôi qua, anh nông dân vẫn miệt mài với công việc đồng áng của mình ,vẫn ở thân phận nghèo thiếu. Một hôm, anh ghé thăm nhà thầy tướng số. Vừa thấy anh ông ngạc nhiên nói:
-Tướng chú sắp làm quan rồi.
Anh nông dân nói:
- Thưa bác, con là một nông dân thuần túy, đâu có tri thức, chữ nghĩa gì nhiều mà làm quan, người làm quan thì phải học cao hiểu rộng, có năng lực lãnh đạo giúp dân, giúp nước, còn con thì chỉ biết cày sâu cuốc bẩm ruộng đồng thiếu trước hụt sau thì giúp gì cho ai được.Nhưng thầy tướng số cứ quả quyết:
-Tôi từ xưa đến nay xem tướng số cho ai chưa trật bao giờ. Bây giờ tôi hỏi thiệt chú : Từ ngày chú ghé nhà tôi cho đến nay, chú có làm điều phước thiện nào không?
Anh nông dân trả lời:
-Dạ, con đâu có làm việc gì lợi ích cho ai .
Rồi anh chợt nhớ lại:
-Dạ, mà có một lần con lượm được sợi dây chuyền vàng, con ngồi chờ gần đến tối để đem trả lại cho cô gái.
-Đó là phước của chú đấy! Chú đã thay đổi và chuyển hoá được nghiệp nhân nghèo khổ của mình rồi. Chú sắp làm quan rồi, chú hãy nhớ lời tôi nói nhé!
Anh nông dân nghe thầy tướng nói sao hay vậy, chẳng quan tâm gì đến những lời lẽ ấy. Về nhà, anh vẫn tiếp tục công việc ruộng nương của mình từ bấy lâu nay.Đến kỳ dân chúng trong làng được lệnh cấp trên cho chọn người hiền đức để bầu làm xã trưởng và anh nông dân là người đắc cử. Sau cơn mưa trời lại sáng, bây giờ anh mới thấy lời thầy tướng số nói không sai.
-st-