Thứ Hai, 5 tháng 8, 2013

Một phụ nữ đúng giờ

- Ông bị cảm lạnh ở đâu thế này?
- Hôm qua tôi ngồi trên ghế đá ngoài công viên suốt một tiếng đồng hồ.
- Giữa lúc giá lạnh thế này, ông điên à?
- Chưa đến mức ấy đâu. Tôi chỉ bị sổ mũi thôi.
- Tại sao ông ngồi ngoài công viên?
- Nếu ông có thời gian tôi xin kể cho ông nghe.
- Tôi sẵn sàng nghe ông.
- Cách đây ba mươi năm, tôi yêu một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Cô ấy cũng yêu tôi. Chúng tôi thường gặp nhau ở công viên. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp nếu cô ấy đúng giờ hơn. Cô ấy thường đến muộn khi một tiếng đồng hồ, khi một tiếng rưỡi. Có khi cô ấy không đến. Vì vậy, hai chúng tôi cãi nhau luôn.
- Tôi hiểu, nhưng tại sao hôm qua ông lại ra công viên ngồi?
- Gượm đã ông. Một hôm, khi tính không đúng giờ của cô ấy suýt làm tôi phát rồ, tôi bảo: “
Em yêu! Đối với anh, chúng ta gặp nhau vào ngày nào cũng được, nhưng em hãy đúng giờ! Giả thử em bảo chúng ta gặp nhau lúc bốn giờ ngày 15 tháng 1 năm 1968 cũng được, nhưng xin em hãy đến đúng bốn giờ”. Tôi nói thế năm 1938 và cô ấy giận ông ạ.
- Rồi sao nữa?
- Cô ấy bảo: “ Được, nghĩa là cũng trên chiếc ghế đá này, lúc bốn giờ ngày 15 tháng 1 năm 1938. Rồi cô ấy ra về. Chuyện đó xảy ra cách đây 30 năm. Thế là kết thúc tình yêu của chúng tôi.
- Và hôm qua, đúng bốn giờ, ông chờ cô ấy đúng ở chiếc ghế đá cách đây 30 năm?! Ông điên hả?
- Tôi không thể xử sự khác. Chúng tôi đã hẹn, và nếu tôi muốn tập cho cô ấy quen đúng giờ, bản thân tôi phải đúng giờ chứ.
- Vậy, nhưng những năm 30 năm sau! Ông có tin tức gì về cô ấy từ hồi đó?
- Hồi đầu thì có. Cô ấy lấy một bác sĩ, nhưng rồi li dị. Cô ấy lại lấy một nghệ sĩ xiếc và đi rất nhiều nơi. Hai mươi lăm năm trở lại đây, tôi không có tin tức gì về cô ấy.
- Vậy mà hôm qua ông vẫn ngồi chờ ở ghế đá?
- Tôi không biết làm thế nào? Cô ấy có từ chối cuộc hẹn hò đâu, còn tôi, tôi luôn nhớ ngày tháng đã hẹn.
- Và đúng hẹn, ông ngồi chờ?
- Vâng, nhỡ cô ấy đến mà không thấy tôi thì khó coi quá.
- Nhưng trong 25 năm, biết bao nhiêu chuyện có thể xảy ra với cô ấy! Bao nhiêu thay đổi! Nếu cô ấy còn sống...
- Cô ấy vẫn còn sống và không thay đổi ông ạ.
- Vậy là dù sao cô ấy cũng đã đến gặp ông?
- Không, khi tôi ngồi chờ được một tiếng đồng hồ, cô ấy nhờ một người đem một mảnh giấy đến đưa tôi và báo rằng cô ấy không đến được, vì cô ấy phải đi uốn tóc.

Lalxlo Tabi 
Trí Dũng dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét