Gió trút lá, cho mùa Thu thay áo
...
MÙA
LÁ RỤNG
Gió trút lá, cho mùa thu thay áo,
Nhuộm một đời vàng những đam mê.
Bao nhọc nhằn hằn trên lưng mẹ,
Nỗi ưu tư phủ trắng mái đầu cha.
Mỗi căn nhà nơi bậc thềm xanh lá,
Ta bên nhau trong tất cả tình yêu.
Bao hoài vọng dọc về theo phố cũ,
Chợt thấy lại mình trong mỗi sớm mai...
Gió và nắng khát một đời khát mãi.
Nhớ về những kỉ niệm đã qua,
Nghe như trong lòng tiếng thời gian.
Ngày lại ngày in dấu chân ai...
Trọng Đài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét