Chuyện hôm qua như dòng nước chảy về Đông
Mãi xa ta không sao ... giữ được
MỘNG UYÊN ƯƠNG HỒ ĐIỆP
“ Hỡi ơi tình yêu như bướm hoa, như cánh mây trôi bềnh bồng...”
“Uyên ương hồ điệp mộng“ có phiên bản tiếng Việt là “ Mộng Uyên Ương Hồ Điệp “ của Ca sĩ kiêm Nhạc sĩ Hoàng An được ra đời từ những cảm xúc bất chợt vào một tối mùa Thu tháng 10 năm 1992. Nhạc phẩm có giai điệu nhẹ nhàng nhưng da diết, khi nghe cảm giác dập dìu như nhịp cánh bay của loài bướm. Ca từ tràn đầy ý thơ và mang ý nghĩa sâu xa về tình yêu và triết lý sống. Sau khi hoàn thành phần giai điệu mang đậm phong cách cổ Trung Hoa, Hoàng An đã sử dụng nhiều đoạn thơ Đường khác nhau để viết thành phần lời.
Năm câu đầu của bài hát lấy từ bài thơ "Tuyên châu Tạ thiếu lâu tiễn biệt hiệu thư Thúc Vân" của Lý Bạch
Câu 1 và 2 của bài hát lấy từ nguyên gốc thơ Lý Bạch:
"Khí ngã khứ giả, tạc nhật chi nhật bất khả lưu. Loạn ngã tâm giả, kim nhật chi nhật đa phiền ưu..."
Dịch nghĩa: Chuyện hôm qua như nước chảy về đông, hôm nay có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta.
Câu 4 và 5 cũng lấy từ hai câu cuối của bài thơ trên
"Trừu đao đoạn thủy thủy cánh lưu. Cử bôi tiêu sầu sầu cánh sầu"
Dịch nghĩa: Rút dao chém nước, nước càng chảy. Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm
Câu 7 và câu 8 lại lấy từ bài thơ Giai nhân của Đỗ Phủ.
"Đản kiến tân nhân tiếu. Na văn cựu nhân khốc"
Dịch nghĩa: Chỉ thấy người mới cười. Đâu nghe người cũ khóc.
Hai câu trong điệp khúc lại được lấy từ hai câu thơ đầu tiên bài "Chá Cô Thiên" của Lục Du đời Tống.
"Sáp cước hồng trần dĩ thị điên. Cánh cầu bình địa thượng thanh thiên?"
Dịch nghĩa: Sống tại nhân gian đã là điên, sao còn muốn lên tận trời xanh?
Hoàng An thay "Sáp cước hồng trần" bằng "Tại nhân gian", và "Cánh cầu bình địa" bằng "Hà khổ yêu".
Dịch nghĩa
Chuyện hôm qua như nước chảy về đông, mãi xa ta không giữ lại được
Hôm nay có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta
Rút Dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh; nâng chén tiêu sầu càng sầu thêm
Gió sớm mai thổi đi bốn phương, chỉ có thể nghe thấy tiếng người nay cười chứ ai có nghe thấy tiếng người xưa khóc
Hai chữ ái tình thật đắng cay, muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngô
Chỉ có thể biết nhiều hay ít, khó có thể biết hêt cho đủ
Như đôi uyên ương bươm bướm, trong những năm tháng khó khăn này
Ai có thể thoát được nỗi sầu nhân thế trong thế giới phù hoa đó
Đôi uyên ương đã yêu nhau sao còn muốn lên tận trời xanh?
Thôi chi bằng hãy ngủ yên trong sự dịu êm
- st -
*Trình bày: ca sĩ Lý Khắc Cần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét