THỜI ĐẠI KHÓI LỬA
Trường Giang cuồn cuộn chảy về Đông
Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng
Thịnh suy, thành bại theo dòng nước
Sừng sững cơ đồ bỗng tay không
Núi xanh nguyên vẻ cũ
Bao độ ánh chiều hồng
Bạn ngư tiều dãi dầu trên bãi
Vốn đã quen gió mát trăng trong
Một vò rượu nếp vui gặp gỡ
Chuyện đời tan trong chén rượu nồng
...
Đã mờ rồi ánh kiếm, ánh đao
Lùi xa rồi tiếng loa, tiếng trống
Vẫn rõ ràng sống động
Bao gương mặt anh hùng
Con đường xưa ngập trong cát bụi
Thành quách xưa hóa thành hoang tàn
Năm tháng oai hùng thành lịch sử
Bao chiến công, tên tuổi còn vang
Mộng bá vương ai người quyết định
Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân
Sự đời vần vũ như mây gió
Đổi thời gian, đổi cả không gian
Tụ tán nhờ có duyên
Ly hợp vốn do tình
Trả món nợ non sông trước mắt
Mặc đời sau thiên hạ luận bình
Nước Trường Giang hóa thành sông lệ
Gió Trường Giang vang mãi bài ca
Giữa bầu trời lịch sử.
Muôn triệu ánh sao sa
Trong dân gian vạn thưở
Ấy muôn triệu đóa hoa
...
Nhạc phim Tam Quốc
* Ca khúc mở đầu phim được phổ nhạc theo bài Từ “ Lâm Giang Tiên “ của nhà thơ Dương Thận đời Minh. Bài từ này cũng là những câu mở đầu trong tiểu thuyết của La Quán Trung.
* Ảnh: Hoa Hòa Thượng Lỗ Trí Thâm ( Phim Thủy Hử ) Đêm Trung Thu, tại chùa Lục Hòa Hàng Châu, Lỗ Trí Thâm viết ra lĩnh ngộ của mình, đốt một lò hương, xếp bằng đả tọa, viên tịch niết bàn. Câu kệ viết rằng:
“Bình sinh chẳng tu thiện quả
Chỉ thích giết người phóng hỏa.
Chợt tỉnh tháo tung dây thừng vàng
Tới đây giật phăng chiếc khóa ngọc.
Tiền đường nghe sóng triều vang dội
Mới tỉnh ra rằng ta là ta”.
LÂM GIANG TIÊN
Trả lờiXóaCổn cổn trường giang đông thệ thuỷ,
Lãng hoa đào tận anh hùng.
Thị phi thành bại chuyển đầu không:
Thanh sơn y cựu tại,
Kỷ độ tịch dương hồng.
Bạch phát ngư tiều giang chử thượng,
Quán khan thu nguyệt dư xuân phong.
Nhất hồ trọc tửu hỉ tương phùng:
Cổ kim đa thiếu sự,
Đô phó tiếu đàm trung .
Dương Thận (1488 - 1559)
* Dịch Nghĩa :
Nước sông Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông,
Bọt sóng tung lấp vùi hết anh hùng.
Đúng sai, thành bại cũng đều biến thành không.
Chỉ có núi xanh vẫn mãi như xưa,
Dù trải bao lần ráng chiều soi đỏ.
Những người chài cá và tiều phu đầu bạc trên bến sông,
Đã quen nhìn trăng thu, gió xuân (ý nói từng trải).
Một vò rượu đục, vui mừng gặp nhau.
Xưa nay bao nhiêu chuyện đã qua,
Đều mang vào trong những cuộc chuyện, tiếng cười.
* Dịch Thơ:
“ Trường Giang cuồn cuộn chảy về đông
Sóng vùi dập hết anh hùng
Được, thua, thành, bại, thoắt thành không
Non xanh nguyên vẻ cũ
Mấy độ bóng tà hồng.
Bạn đầu bạc ngư tiều trên bãi
Đã quen nhìn thu nguyệt xuân phong
Một bầu rượu vui vẻ tương phùng
Xưa nay bao nhiêu việc
Phó mặc nói cười suông “
Phan Kế Bính dịch
“ Trường giang cuồn cuộn về Đông,
Dấy lên hoa sóng, anh hùng còn đâu ?
Thị phi, thành bại, xoay đầu
Đã tan biến hết, công hầu thoáng mơ !
Núi xanh còn đó như xưa,
Bóng dương vẫn chiếu sớm trưa bao lần.
Bạc đầu thong thả bãi sông,
Ngắm trăng thu, hứng gió xuân mơ màng…
Một mình rượu nhạt thênh thang,
Xưa nay bao chuyện, chỉ vang tiếng cười …
Nhược Thủy dịch
* Núi non vẫn hoài đó, đã mấy độ chiều nghiêng bóng xế mà đời người kiếp kiếp nổi trôi ngụp lặn trong cuộc thị phi thành bại. Ngư phủ, tiều phu an nhiên thế ngoại, loạn thời bạch phát mà vẫn ung dung chén rượu hỉ hoan tương phùng.
Nghìn năm nước chảy có bao giờ về, tiến trình lịch sử rồi cũng chỉ là một nụ cười, “
Đoạn kết của từ điệu Lâm Giang Tiên cũng gợi cho ta thấy cái ý tại ngôn ngoại “Cổ kim đa thiểu sự, đô phó tiếu đàm trung“, xưa nay những sự việc trên đời rồi cũng phó vào trong những cuộc tiếu đàm (của nhân gian) mà thôi.
Nhược Thuỷ