Một vị
cư sĩ trưởng giả xin yết kiến vị thiền
sư nhà quê, vấn:
"Bạch thầy, hiểu nhân quả, biết nghiệp báo, rõ vô thường, nhưng làm sao con nhận biết ngay tức khắc được để ứng xử cho phải đạo ạ?"
"Bạch thầy, hiểu nhân quả, biết nghiệp báo, rõ vô thường, nhưng làm sao con nhận biết ngay tức khắc được để ứng xử cho phải đạo ạ?"
- "Ông tới đây bằng gì?"
"Con tới cầu pháp, nên con đi bộ."
- "Ông đi chân không hả?"
"Dạ không. Con mang tất, đi giầy đàng hoàng."
- "Ông bỏ giầy, tất ở đâu?"
"Dạ, con tháo bỏ để ngoài hiên, dưới bậc thềm."
"Con tới cầu pháp, nên con đi bộ."
- "Ông đi chân không hả?"
"Dạ không. Con mang tất, đi giầy đàng hoàng."
- "Ông bỏ giầy, tất ở đâu?"
"Dạ, con tháo bỏ để ngoài hiên, dưới bậc thềm."
...
- "Thôi, tiêu rồi!"
- "Thôi, tiêu rồi!"
Cư sĩ giật mình, hốt hoảng, vùng chạy ra thềm hiên,
nhìn quanh quất không thấy đôi giầy da thứ xịn ở đâu nữa, liền chửi toáng lên:
"Mẹ nó... đứa chó nào mới đó mà chôm lẹ vậy trời? Đồ cái thứ trôi sông lạc chợ, đá cá lăn dưa, đào tường khoét vách, ăn cắp quen tay, ăn mày quen thói, vô đến cửa thiền mà cũng không bỏ không chừa, mang đôi giầy của tao đi một chặp ra đường cũng bị xe cán gãy giò à, mô Phật!"
Mới dứt lời, chợt nghe bên tai giọng của thiền sư:
- "Đó. Biết ngay tức khắc rồi đó!"
...
"Mẹ nó... đứa chó nào mới đó mà chôm lẹ vậy trời? Đồ cái thứ trôi sông lạc chợ, đá cá lăn dưa, đào tường khoét vách, ăn cắp quen tay, ăn mày quen thói, vô đến cửa thiền mà cũng không bỏ không chừa, mang đôi giầy của tao đi một chặp ra đường cũng bị xe cán gãy giò à, mô Phật!"
Mới dứt lời, chợt nghe bên tai giọng của thiền sư:
- "Đó. Biết ngay tức khắc rồi đó!"
...
Cư sĩ Vĩnh Hữu
Trích :“ Sự đời thỉnh mời Pháp Đạo”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét