Trong tâm tôi Phật choán khoảng trời
Lặng lẽ đi qua nơi nào không Phật
Ồn ã buồn vui những chuyện cuộc
đời
Núi lặng lẽ đứng nghìn năm dáng
núi
Những nhà sư lặng lẽ qua đời
Tiếng kinh kệ rơi vào cô tịch
Vầng trăng buồn lặng lẽ mồ côi
Đừng khóc nhé em, khi đời xa cách
Chuyện tình yêu vốn đã xa xôi
Đêm tôi nhìn bóng mình trên vách
Tôi là ai mang dáng con người ?
Thôi hãy sống những ngày lặng lẽ
Buồn và vui cũng thế mà thôi
Em cứ quên tôi, thôi đừng nhớ
Như một đóa hoa lặng lẽ mỉm cười
Hồ Ngạc
Ngữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét