Không
ở trong Kinh Thư, không ở trong ngôn từ
Thiền
ở trong tấm lòng của mẹ
Từ
bước chân đi ngày con còn bé
Đến
bây giờ đã vững vàng hơn
Thiền
ở trong cái nhìn đầu tiên
Lá
cỏ, bông hoa đều là như thế
Tất
cả hợp tan trong lòng dâu bể
Cũng
sẽ qua đi trong cõi vô thường
Cũng
chẳng là sắc, cũng chẳng là hương
Con
người trôi xuôi theo dòng nghiệp thức
Thiền
như một đường gươm cắt đứt
Cái
tôi não phiền- nguồn cội tử sinh
Một
cõi nhân gian chẳng thoát chữ Tình
Tất
cả đều khởi từ vọng tưởng
Một
bước lỡ lầm, muôn đời lạc hướng
Dừng
lại tôi ơi !
Lặng
lẽ quay về...
Hồ Ngạc Ngữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét