Thứ Năm, 13 tháng 3, 2025

Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa

    Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa





KHÔNG ĐỀ

Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ

Rơi cơn mưa ban trưa

Chợt thấy mình tách làm hai nửa 

Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa

     

       Nguyễn Thuỵ Kha







KHA LÃNG TỬ ...

Nguyễn Thụy Kha kể trước khi lập gia đình với vợ là bà Vương Thị Minh Hiền, ông có một mối tình đầu rất đẹp thời đi học ở Hải Phòng. Tên bà ấy là Lộc Sơn. Mặc dù sau này trở thành sinh viên Trường Đại học Kỹ thuật thông tin liên lạc ở Hà Nội, đàn giỏi, hát hay, được nhiều cô gái để ý nhưng Kha “lãng tử” vẫn chung thủy với Lộc Sơn. Rảnh rỗi sinh... nông nổi, ông hay ngồi sáng tác nhạc tặng bà ấy, trong đó có bài “Chiều về”, ca từ da diết, cảm động.

“Tôi vẫn còn lưu giữ tất cả những gì bà ấy viết gửi vào mặt trận. Vâng! Không sót lá thư nào. Đó là tình cảm chân thành, sự quyết tâm chờ đợi ngày chiến thắng trở về đoàn viên của một người con gái có người yêu đang đối diện với sinh tử” - ông bồi hồi.

Tới năm 1973, Lộc Sơn nhận tin ông hy sinh tại Quảng Trị, bà khóc cạn cả nước mắt. Sau này, bà đi lấy chồng, ở Hà Nội và sinh được một cậu con trai. Nhiều lần Nguyễn Thụy Kha hỏi thăm, đi tìm nhưng bà vẫn giấu hết tung tích. Một lần đưa vợ về quê, trời mưa lâm râm ướt áo, hai ông bà dừng xe núp dưới bóng cây bên đường. Nhà thơ chỉ tay về ngôi làng có nhà của bà Lộc Sơn ngày trước cho vợ biết. Trong đầu ông khi ấy cấu tứ thơ bỗng bật ra tự nhiên: “Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ/ Rơi cơn mưa ban trưa/ Chợt thấy mình tách làm hai nửa/ Nửa ướt bây giờ, nửa ướt xa xưa...”. Bài thơ ra đời được mọi người đón nhận, nổi tiếng như cồn nhưng Nguyễn Thụy Kha vẫn không biết bà Lộc Sơn đang ở đâu nên gặp ai quen ông cũng dò hỏi.

Cuộc đời như một định mệnh. Tưởng đã bế tắc, ai ngờ buổi sáng ở bờ Hồ, người bạn thân của ông vô tình bắt chuyện với một người đi tập thể dục lại là anh trai bà Lộc Sơn. Người bạn ấy liền gọi điện thoại báo cho Nguyễn Thụy Kha. Nhà thơ “Không đề” vội chạy đến nhà người yêu cũ. Và đôi tay ông run lập cập khi cầm tay bà. Một bóng hồng đã từng nhẹ nhàng đi vào biết bao bản nhạc và bài thơ của ông cả một thời hoa lửa vậy mà nay mới hội ngộ. Bà Lộc Sơn đã 70 tuổi, lưng còng, da mồi, tóc bạc trắng nhưng ông nhìn bà vẫn thấy thương như ngày nào...

“Đặc biệt là vợ tôi không bao giờ ghen tuông mà còn cất giữ, bảo quản cẩn thận những lá thư tình của bà Lộc Sơn. Tôi cảm ơn cuộc đời đã cho tôi tình đầu tuyệt đẹp và một tình cuối sắt son để làm thơ, làm nhạc. Có hậu phương vững chắc như thế, mới có Kha “lãng tử” 68 xuân xanh vẫn...say bia và men tình như thế này” - nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Thụy Kha cười khà khà.

..

Lê Công Sơn

Báo Người Lao Động

*Thủ bút bài " Không Đề " Nguyễn Thuỵ Kha viết tặng báo Người Lao Động

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét