Thứ Tư, 20 tháng 3, 2024

Hạnh phúc .. quá !

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

HẠNH PHÚC .. QUÁ !

Có anh nhà giầu nổi tiếng ở một vùng nọ. Anh ta giầu đến nỗi .. trở nên chán nản, thất vọng với sự giầu có của bản thân. Thế rồi anh ta quyết tâm đi tìm xem hạnh phúc thực sự là như thế nào bởi vì anh ta vẫn cảm thấy khổ sở. Anh ta đã đi khắp nơi để tìm các bậc thầy về trí huệ - hết vị này tới vị khác mà toàn vô dụng. Họ nói nhiều, nhưng không ai có thể chỉ cho anh ta hạnh phúc. Và anh ta thì khăng khăng nói với họ : 

 - " hãy chỉ cho tôi hạnh phúc, thế thì tôi sẽ tin… ông không thể lừa tôi bằng việc nói được. Chỉ cho tôi hạnh phúc đi - nó ở đâu. Đích xác nếu tôi thấy nó, chỉ thế thì tôi mới có thể trở thành đệ tử của ông " 

Bây giờ hiếm khi tìm ra vị thầy có thể chỉ cho bạn được. Có hàng nghìn và hàng nghìn người có thể nói về hạnh phúc, và nếu bạn nhìn mặt họ bạn sẽ thấy rằng họ khổ nhiều hơn bạn.

Ngày nọ, Anh ta tới một ngôi làng hẻo lánh và mọi người ở đây bảo với anh ta : 

" Có đấy, chúng tôi có một nhà huyền môn Sufi. Ông ấy có thể giúp được. Ông ấy có chút ít lập dị, cần phải lưu ý điều đó vì không ai biết ông ấy sẽ làm những gì. Nhưng ông ấy có thể giúp được anh "

Nghe vậy, anh nhà giầu vội vã tìm đến ngôi lều của nhà huyền môn Sufi. Ông ấy không có ở đó, ông ấy vừa đi vào trong rừng, cho nên anh ta lại đi vào rừng để tìm ông ấy. Anh ta trông thấy nhà huyền môn đang ngồi thiền dưới một cái cây khá to, với một dáng vẻ thật an bình và viên mãn. Ngay cả mọi thứ quanh ông ấy cũng tĩnh lặng - cây cối, chim chóc. Không khí rất thanh bình và màn đêm thì đang dần dần buông xuống.

Người giầu quì xuống dưới chân nhà huyền môn và nói :

 - " Thưa ngài, tôi muốn hạnh phúc. Tôi có mọi thứ - chỉ trừ mỗi hạnh phúc, xin ngày hãy chỉ cho tôi " 

Nhà huyền môn Sufi từ từ mở mắt rồi cất lời : 

" Ta sẽ chỉ cho anh hạnh phúc, anh hãy chỉ cho ta giầu có của anh "

Điều đó rất hợp lý, nếu bạn đề nghị ông ấy chỉ cho hạnh phúc, bạn phải chỉ cho ông ấy giầu có của bạn chứ. Anh ta có đầy châu báu trong cái túi trên lưng ngựa vì anh ta đã dự phòng cho điều đó. Anh ta nghĩ, " Nếu có ai đó hạnh phúc, người đó sẽ nói với một cái giá chứ. Và chẳng có gì bạn có thể có trong đời mà không phải trả giá cho nó “.

Cho nên anh ta đã mang theo một túi đầy châu báu, chúng đáng giá hàng triệu ru pi, và chúng là tất cả gia sản mà anh ta đã bán. 

Người giầu chìa cái túi ra và nói :  

- " Ông trông đây " 

Trong chớp mắt, nhà huyền môn vồ lấy chiếc túi trong tay anh ta và chạy mất. Người giầu không thể tin ngay vào điều vừa xảy ra là sự thực. Khi hoàn hồn, anh ta vội chạy đuổi theo và vừa chạy, vừa la to :

- " Ối cướp, tôi bị cướp ! " 

Tất nhiên, nhà huyền môn quá thông thuộc đường đi lối lại ở đây và ông ấy có thể chạy nhanh vì ông ấy là một fakir mạnh khoẻ. Người giầu trong đời chưa bao giờ phải đuổi theo ai cả, cho nên anh ta rất vất vả… vừa chạy, vừa khóc lóc, kêu gào, la hét, đau khổ. Và rồi dân làng tụ tập lại…, họ nói : 

" Chúng tôi đã bảo anh từ trước rồi, ‘Đừng đi, ông ấy lập dị. Chả ai biết ông ấy sẽ làm gì ‘ “.

Đó thực sự là bất hạnh cho anh nhà giầu, của cải dành dụm cả đời của anh ta bị mất – và hiện không ai có thể giúp gì được cả.

Chạy vòng quanh làng, nhà huyền môn quay lại chỗ cái cây mà ông ta vừa ngồi. Con ngựa của anh nhà giầu vẫn đứng ở đó, ông ấy để cái túi gần con ngựa, rồi lại ngồi xuống gốc cây, nhắm mắt và trở nên im lặng. Người giầu chạy tới, thở hổn hển vã mồ hôi, nước mắt dàn dụa – cuộc sống của anh ta đang lâm nguy. Thế rồi anh ta đột nhiên thấy cái túi ở chỗ con ngựa - anh ta vồ lấy nó, ôm chặt vào ngực và bắt đầu nhảy múa,…

Nhà huyền môn mở mắt ra rồi nói :

" Trông đấy! Ta chẳng chỉ cho anh hạnh phúc là gì đó sao? anh đã thấy hạnh phúc chưa ? "

- " Hạnh phúc, hạnh phúc ... rồi...tôi thấy rồi, ôi ! .. tôi hạnh phúc quá ! "

Anh nhà giầu lắp bắp trả lời.

...

Bạn phải biết khổ, chỉ thế thì bạn mới biết hạnh phúc là gì. Bạn cần bối cảnh. Mọi kinh nghiệm đều là kinh nghiệm trên bối cảnh. Vị Phật phải tới thế giới để cảm thấy rằng mình là vị Phật. Bạn phải tới thế giới và khổ để biết bạn là ai. Không có nó, không có khả năng nào. Bạn ở trong cùng trạng thái mà người giầu này đã ở - chạy theo nhà huyền môn, mọi thứ bị cướp đi, kêu khóc. Tôi có thể thấy - mọi thứ bị cướp, bạn chạy trong ngôi làng thế giới này. Đường thì không biết, nhưng bạn bị cướp. Bạn bất hạnh tới cùng cực, khổ sở. Chạy, chạy, chạy... một hôm bạn sẽ quay lại cái cây, bạn sẽ thấy lại cái túi. Bạn sẽ nhảy múa, bạn sẽ cực lạc. Bạn sẽ nói, " Bây giờ tôi đã biết hạnh phúc thực sự là gì "

 

Theo thầy Osho

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét