Lưu Nguyễn Trở Lại Thiên Thai không gặp được Tiên
Trở lại Thiên thai kiếm Ngọc Chân,
Rêu xanh đá trắng bụi hoang tàn!
Động xưa thăm thẵm im sênh phách,
Xóm cũ tiêu điều chẳng hạc vân.
Xóm cũ tiêu điều chẳng hạc vân.
Cây cỏ phôi pha hương sắc cũ,
Khói sương tàn lụi vẻ màu xuân.
Hoa trôi nước chảy còn in đó,
Chẳng thấy đâu Người, hỡi cố nhân!
Mai Quang chuyển ngữ
Lưu Nguyễn Tái Đáo Thiên Thai
Bất Phục Kiến Chư Tiên Tử
Tái đáo Thiên thai phỏng Ngọc Chân,
Tái đáo Thiên thai phỏng Ngọc Chân,
Thương đài bạch thạch dĩ thành trần.
Sinh ca tịch mịch nhàn thâm động,
Vân hạc tiêu điều tuyệt cựu lân.
Thảo thụ tổng phi tiền độ sắc,
Yên hà bất tự vãn niên xuân.
Đào hoa lưu thủy y nhiên tại,
Bất kiến đương thì ( thời ) khuyến tửu nhân.
Tào Đường
Dịch Nghĩa :
Trở lại Thiên Thai tìm nàng tiên Ngọc Chân
Rêu xanh đá trắng đã hóa bụi cả
Ðộng sâu vắng vẻ không còn tiếng "kèn hát"
Mây hạc xác xơ buồn bã không gần gụi như xưa
Cỏ cây màu sắc đều khác ngày trước
Khói, ráng cũng không giống cảnh xuân năm nào
Hoa đào, dòng nước chảy còn y như cũ
Nào đâu người mời rượu tiễn khi xưa.
* Chùm thơ của Tào Đường thời Vãn Đường (836-905) nói về Lưu Thần và Nguyễn Triệu vào núi Thiên Thai hái thuốc, gặp tiên nữ, kết duyên vợ chồng, ở được nửa năm thì nhớ nhà, từ giã tiên nữ xuống núi; sau muốn trở lại Thiên Thai nhưng không nhớ đường. Chùm thơ gồm có năm bài thất ngôn bát cú, ba bài trong số đó có nói tới hoa đào. Hay nhất là hai câu cuối bài " Tái đáo Thiên Thai " - Hai câu thơ khép lại cõi tiên mà người thế tục, nhờ tiền duyên, chỉ có thể đặt chân đến một lần.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét