Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018
Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2018
Hỏi lòng
Lúc ốm đau, ai châm trà pha nước giúp bạn?
Khi mưa bão, ai đưa ô chắn gió dùm mình?
Ai từng đến chia sẻ hạnh phúc lúc bạn đăng quang?
Ai gác máy cáo bận khi mình nhờ đến?
Đôi khi cũng nên tự hỏi: người bên cạnh nhiều như vậy, được mấy kẻ chân thật hết lòng?
Đừng hiểu nhầm danh bạ đầy thì có nhiều tri kỷ; đừng tưởng bở ai tung hô cũng đều hiểu được mình. Quen biết khắp thiên hạ thì có ý nghĩa gì, tấm lòng chân thành mới là điều đáng quý!
Người thật dạ quan
tâm, mình chưa kịp mở miệng đã giúp đỡ tận tình. Đây có thể là người thân, bạn
bè, người yêu hay tri kỷ. Họ chỉ có một mục đích duy nhất: hy vọng bạn bình yên
vô sự, vui vẻ và hạnh phúc.
Nên hiểu: ai nhiệt
tình hết lòng, sẽ chủ động tìm tới. Bằng đã xem qua đường, dù cố gắng tìm cầu,
người ta cũng trốn tránh. Trong lòng họ có bạn, dù bận rộn mệt mỏi cũng tìm
cách liên lạc. Đã không xem là gì, thì một phút một giây cũng không cho bạn đâu!
Nên hãy xem xét lại:
ai là kẻ khiến bạn rơi nước mắt cũng không chút động lòng? Ai là người thấy
mình nhăn trán nhíu mày đã đứng ngồi không yên?
Hiểu điều này không
phải để phân biệt, mà cần có cách ứng xử phù hợp. Để không phải dối mình – gạt
người, không vì những lời đầu môi cuối lưỡi phỉnh lừa, không bị cười là kẻ ngu
ngơ, không mất thời gian làm những điều vô nghĩa lý. Để trân trọng lấy tấm lòng
chân thành, còn lại cứ nhẹ nhàng lướt qua là được.
Sư cô Suối Thông biên
dịch
Thứ Hai, 24 tháng 12, 2018
Thứ Năm, 20 tháng 12, 2018
Nhặt lá Bồ Đề
NHẶT LÁ BỒ ĐỀ
Tôi đi nhặt lá
Bồ Ðề,
Treo lên để
nhớ lối về của tâm.
Mỗi chiều nghe
tiếng chuông ngân,
Loang đi như
dẫn xa dần bến mê…
Chợt trong
tỉnh thức ê chề,
Thấy mình vẫn
đứng bên lề hiện sinh :
Có đài sen
trắng lung linh,
Lại không gì
cả, giật mình ngẩn ngơ...
Có không,
không có, hai bờ :
Bến không, bến
có, bến mơ kéo dài...
Nụ sen chín
cánh lạc loài,
Vương lên để
bước ra ngoài trần gian.
Bồ Ðề như
chiếc cầu ngang,
Bắt qua văn tự
bao hàng chữ “Như”:
Như không, như
có, như từ...[1]
Như lìa tâm
cảnh thì “như” mới tròn !
Tuệ Lạc
[1] “Ngữ từ” ở
đây ám chỉ từ ngữ, chữ nghĩa, lý thuyết… vốn là tục đế, ước định, tương đối,
chỉ dùng tạm như phương tiện, để chuyên chở một số ý nghĩ phàm tục, nhị biên,
trong một thời gian, hoàn cảnh nào đó. Con người chớ nên chấp cứng vào, vì chấp
sẽ trật nhiều hơn đúng.
Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2018
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)