Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2016

Hoa đào

Hoa đào còn bỡn gió xuân đây



Khứ niên kim nhật thử môn trung
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiểu xuân (đông) phong. (*)


Nghĩa là:
Hoa Đào Năm Ngóai

Năm ngoái ngày này trong cánh cửa này,
Mặt người và hoa đào cùng chiếu ánh hồng cho nhau,
Mặt người không biết đã đi đâu rồi,
Hoa đào vẫn còn cười với gió đông như xưa.

(*) Bút tích bằng chử Hán trên là Xuân phong, vì theo các nhà luận bàn cho biết thì Thôi Hộ viết bài thơ nầy trong tiết Thanh Minh, là mùa Xuân, nên có thể đây là gió Xuân từ phương Đông thổi về, do vậy Xuân hay Đông phong là tùy thiển ý của từng người khi đọc thơ Thôi Hộ vậy.

Bài thơ "Hoa Đào" này được Cụ Tản Đà - Nguyễn Khắc Hiếu dịch nôm như sau:

Cửa đây năm ngoái cũng ngày này,
Má phấn, hoa đào ửng đỏ hây.
Má phấn giờ đâu, đâu vắng tá,
Hoa đào còn bỡn gió xuân đây.

**
Ngòai ra, Cụ Nguyễn Du cũng đã dùng ý của bài thơ này trong hai câu của “Truyện Kiều :
....
Trước sau nào thấy bóng người
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông
....

Đây là chuyện kể về chàng thư sinh Thôi Hộ thời Đường, sau khi thi trượt, buồn nên bỏ đi hoang trong rừng, khát nước bèn ghé một ngôi nhà gỏ cửa xin nước uống…
Uống xong, không còn cớ gì lưu lại nên Thôi Hộ cáo từ ra về.
Năm sau, cũng tiết Thanh Minh, nhớ lại chuyện cũ, Thôi Hộ trở lại vườn đào năm xưa thì thấy ngôi nhà khóa cửa im lìm, bèn đưa bút đề lên cánh cửa bốn câu thơ

-st-  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét