Thứ Hai, 30 tháng 9, 2013

Hoa tím ngày xưa


Con đường em về ban trưa
Hoa tím nghiêng nghiêng đợi chờ
Tuổi em vừa tròn mười bảy
Tóc em vừa chấm ngang vai

Con đường em về mưa bay
Ta đứng trông theo bao ngày
Tự bao giờ lòng cứ ngỡ
Yêu người mà nào có hay

Con đường em về thơm hương
Ngọc lan khuya rụng trong vườn
Tiếng dương cầm đâu lặng lẽ
Đưa ta về phía cuối đường

Để tự bao giờ chẳng biết
Tuổi em mười bảy qua rồi
Trường xưa chẳng còn học nữa
Nghe đâu đã bước vào đời
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...

Cao Vũ Huy Miên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét