Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2025

Ngày ... Yoga


    Ngày ... Yoga




5 PHÚT VỚI .. YOGA

Tư thế gác chân lên tường (viparita karani) là tư thế cơ bản trong yoga, rất nhẹ nhàng mà lại hiệu quả với sức khỏe. Chỉ cần vài phút thực hiện vào buổi tối trước khi đi ngủ hoặc sau khi thức dậy là đã có thể giúp cơ thể phục hồi sinh lực một cách hiệu quả.


1. Thực Hiện

Để thực hiện, bạn hãy nằm trên giường, trên đệm hoặc thậm chí là trên sàn ở sát cạnh tường. Cố gắng để mông áp sát vào tường càng nhiều càng tốt. Gác chân lên tường, điều chỉnh tư thế sao cho cơ thể nằm vuông góc với tường, chân áp chặt vào tường. Hai tay để dọc theo 2 bên cơ thể hoặc đặt lên bụng, lòng bàn tay hướng lên hoặc hướng xuống đều được.

Trong quá trình tập, bạn có thể thực hiện một số điều chỉnh để giúp cơ thể cảm thấy thoải mái, chẳng hạn như gác chân lên ghế, đặt một chiếc đệm dưới lưng hoặc kê một chiếc ghế dưới đầu nếu nền nhà quá cứng. Bạn nên hít vào, thở ra chậm và sâu qua mũi. Cố gắng giữ tư thế trong ít nhất 5 phút để đạt được nhiều lợi ích nhất.

Ngoài việc để thẳng chân lên tường như trên, bạn cũng có thể thực hiện một vài biến thể của động tác này như dang rộng chân sang 2 bên để tạo thành hình chữ V hoặc kết hợp vươn tay (vươn tay phải hướng về phía mũi chân và nhấc người nghiêng về bên phải sao cho vai phải rời khỏi thảm, thắt chặt cơ bụng, sau đó đổi bên).


2. Lợi ích

- Thư giãn, xua tan căng thẳng:

Nằm gác chân lên tường kết hợp với việc tập trung điều hòa hơi thở có thể khiến cơ thể dần thả lỏng và được thư giãn. Nhịp tim cũng sẽ chậm lại, từ đó tạo ra một phản ứng thư giãn, giúp giảm lo lắng, căng thẳng, mất ngủ và dần đạt đến trạng an tịnh.

- Tăng cường lưu thông máu:

Việc nâng cao chân trong tư thế yoga này sẽ giúp ngăn ngừa tình trạng tích tụ chất lỏng dư thừa.

Ngoài ra, bằng cách đảo ngược tác động của lực hấp dẫn, bài tập này cũng giúp tuần hoàn máu và máu được lưu thông lên não tốt hơn.

- Giảm đau nhức, phù nề ở đùi và bàn chân:

Từ lâu, tư thế gác chân lên tường đã được xem là phương thuốc tốt giúp giảm sưng, đau ở đùi, chân, bàn chân. Nguyên nhân là do tư thế này có tác dụng vận chuyển máu dọc theo chân, tỏa đều khắp bàn chân, giải tỏa áp lực ở các vị trí bị tắc nghẽn và tích tụ, làm giảm bớt sự phù nề. Do đó, động tác này cực kỳ hữu ích nếu bạn phải ngồi nhiều hoặc phải trải qua các hoạt động thể chất nặng nhọc.

- Tốt cho cột sống:

Tư thế này có thể làm giảm nguy cơ cong, vẹo cột sống. Hông của bạn càng gần tường thì gân kheo của bạn sẽ càng căng, cột sống cũng sẽ được thư giãn, từ đó giúp tránh được nguy cơ bị đau lưng dưới.

- Tốt cho hệ tiêu hóa:

Gác chân lên tường kết hợp với hơi thở chậm, nhẹ nhàng, hệ thần kinh sẽ dần đi vào trạng thái nghỉ ngơi và thúc đẩy cho quá trình tiêu hóa. 


* Khi thực hiện gác chân lên tường một cách đều đặn trong một khoảng thời gian, bạn có thể nhận thấy rằng cơ thể khỏe mạnh hơn. Ngoài ra, các nghiên cứu cũng đã chỉ ra rằng tư thế này còn có tác dụng trong việc điều trị các bệnh như:

- Đau cơ xơ hóa (ví dụ, đau mãn tính)

- Bệnh tĩnh mạch (ví dụ, giãn tĩnh mạch)

- Ung thư

- Mãn kinh (ví dụ như bốc hỏa)

...

* Lưu ý:

Mặc dù tư thế yoga này khá an toàn và phù hợp với mọi người nhưng đây cũng được xem là một tư thế đảo ngược nhẹ. Do đó, bạn cần lưu ý một số điều sau khi tập:

- Nếu bạn bị huyết áp cao hoặc tăng nhãn áp, tốt nhất nên hỏi ý kiến bác sĩ và tập luyện dưới sự hướng dẫn chuyên nghiệp.

- Nếu cảm thấy đau ở cổ hoặc lưng, hãy nhẹ nhàng thoát thế

- Cố gắng không để quá áp sát với tường vì điều này có thể cản trở lưu thông ở hông. Thay vào đó để hông cách tường vài cm hoặc nâng hông của bạn lên bằng cách đặt một chiếc đệm phía dưới.

- Khi ngồi dậy, cần nhẹ nhàng để tránh bị thay đổi tư thế quá đột ngột.

- Bạn có thể thực hiện đều đặn mỗi ngày 1 lần hoặc 2 lần, trước khi đi ngủ và sau khi ngủ dậy. Tuy nhiên nếu quá bận rộn bạn có thể tập bất kỳ lúc nào cũng được. Chỉ cần tránh thời điểm sau khi ăn 30 phút.

...


Nguồn Tổng Hợp

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2025

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2025

Bình an ...

    Bình an ...




THIỀN SƯ AJAHN CHAH

" Cốt tuỷ của Đạo rất đơn giản. Khỏi cần phải giải thích dài dòng. Đừng dính mắc vào sự yêu ghét, thản nhiên trước mọi việc. Đó là tất cả sự tu hành của tôi "

Thầy Ajahn Chah 


Thiền sư Ajahn Chah là một trong những bậc thầy vĩ đại của Phật giáo Thái Lan nói riêng và Phật giáo thế giới nói chung. Ngài là người đã thành lập tu viện Phật giáo Quốc tế đầu tiên tại Thái Lan dành cho những tu sĩ nói tiếng Anh đến tu tập, đó là Tu viện Pah Nanachat, hay còn gọi là Tu viện Quốc tế ở rừng (International Forest Monastery). 

Thiền sư Ajahn Chah sinh ngày 17.6.1918 trong một gia đình phú nông gần Ubon Ratchathani, Đông bắc Thái Lan. Ngài xuất gia Sa-Di từ lúc thiếu thời và thọ Tỳ Khưu Giới vào năm 20 tuổi. Thời gian sau đó, Ngài xin rời khỏi tu viện để trở thành một vị du tăng khổ hạnh. Một trong số những vị thầy dẫn dắt cho ngài lúc bấy giờ có Thiền sư Ajahn Mun nổi tiếng - thuộc truyền thống ở trong rừng. Ngài Ajahn Chah đã sống trong những hang động, trong những khu rừng và những nghĩa địa trong thời gian theo học với các thiền sư thuộc truyền thống ở trong rừng. 

Truyền thống tu tập ở trong rừng của Phật giáo Thái Lan là một trong những chi nhánh của Phật giáo Nguyên thủy, được thực tập ở Thái Lan, Miến Điện và Sri Lanka. Truyền thống này đề cao việc thực tập thiền định, xem đấy là trọng tâm trong đời sống tu tập. Một vị tu sĩ theo truyền thống ở rừng phải tuân thủ nghiêm ngặt những giới luật mà Đức Phật đã dạy. Họ thực tập hạnh khất thực, chỉ ăn một bữa trong ngày (ngọ thực), ngủ dưới gốc cây hoặc là ở trong rừng rậm hay là bãi tha ma. Họ sống đời sống độc thân và không cất giữ tiền của. 

Sau nhiều năm làm du tăng khổ hạnh, Thiền sư Ajahn Chah về an trú trong một khu rừng rậm gần quê nhà. Nơi đây không có người ở và nổi tiếng là có nhiều rắn độc, thú dữ .. ma quái. Theo lời Ngài, đó là chỗ cư trú toàn hảo, rất thích hợp với một tỳ khưu sống trong rừng. Không bao lâu sau, vào năm 1956 - Tu viện Nong Pah Pong đã được thành lập ở đây. Đến năm 1966, một tu sĩ phương Tây đầu tiên là Ajahn Sumedho đã đến theo học với Ngài. Năm 1975, Tu viện Pah Nanachat được thành lập và Thiền sư Ajahn Sumedho đảm nhiệm vai trò trụ trì. Hiện tại Tu viện Nong Pah Pong có hơn 250 chi nhánh trên khắp đất nước Thái Lan và có hơn 15 tu viện liên kết, 10 trung tâm tu học dành cho cư sĩ ở trên thế giới. 

Từ năm 1977, Thiền sư Ajahn Chah được mời đi thuyết giảng ở nhiều nước phương Tây. Pháp Thiền mà Ngài hướng dẫn không chú trọng vào thời gian hay tư thế ..  mà đề cao Chánh Niệm, Buông Bỏ .. không Bám Chấp bất cứ một thứ gì kể cả mong muốn được giác ngộ. 

Thiền sư Ajahn Chah đặc biệt được tôn kính bởi những đóng góp, cống hiến của Ngài trong việc phát triển pháp tu theo “truyền thống ở trong rừng của Phật giáo Thái Lan” (Thai Forest Tradition) ở bên ngoài Thái Lan.

...


Nguồn Tồng Hợp


Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2025

Cũng phải .. cố

CŨNG PHẢI .. CỐ 

Brezhnev ngồi trong phòng làm việc, tay cầm cuốn hồi ký "Đất Nhỏ" vừa được một giải thưởng văn chương lớn. Suslov lao vào phòng, thở hồng hộc.

- Đồng chí Brezhnev, đồng chí cho gọi tôi ạ?

- Đồng chí đã đọc cuốn sách của tôi viết chưa?

- Sao lại chưa, tôi đã đọc tới hai lần rồi, văn phong thật tuyệt vời !

- Được, đồng chí có thể đi.

Một lát sau, Malynovsky đến. Brezhnev lại hỏi:

- Đồng chí Malnovsky, đồng chí đã đọc cuốn sách vừa xuất bản của tôi chưa?

- Tôi đã đọc ba lần và sẽ là cuốn sách gối đầu giường của tôi !

Khi đám nhân viên đã đi ra ngoài, Brezhnev lẩm bẩm một mình: "Lạ nhỉ, bọn họ đứa nào cũng thích cuốn sách này. Có lẽ Ta cũng phải cố đọc một lần cho biết".


- st -

Thứ Ba, 10 tháng 6, 2025

Đừng để bị ... mai một

ĐỪNG ĐỂ BỊ ... MAI MỘT

Một số người nghĩ rằng chỉ cần có chùa chiền, có tượng Phật thì Phật Pháp đang hưng thịnh. Nhưng nếu chính bản thân mình còn chưa giữ trọn 5 giới căn bản, thì đối với mình, Phật Pháp đã mai một rồi.

Tượng Phật thì vẫn còn đó.

Ngay cả ở những quốc gia không theo đạo Phật, cũng có tượng Phật. Phải không?

Những ngôi chùa to lớn, những pho tượng uy nghiêm, ngày nay cũng có mặt ở các quốc gia không phải là nước Phật giáo. Thế thì có thể nói rằng Phật Pháp đang còn hưng thịnh ở đó được không?

Không thể nói vậy được.

Phật Pháp chân thật phải nằm trong trái tim mình, trong chính nội tâm mình.

Chỉ khi nào mình thực hành đúng, thì mới thật sự có Phật pháp trong đời sống của mình.

Cho nên, điều cần ghi nhớ là:

“Đừng để Giáo Pháp trong tim mình mai một"


Phật Pháp bên ngoài chỉ có liên hệ đến mình khi mình thật sự sống với Phật Pháp bên trong. Giữ gìn không để Pháp trong lòng mình mai một mới là điều quan trọng. Điều đó phụ thuộc vào việc ta thực hành giáo Pháp của Đức Thế Tôn tinh tấn đến mức nào.


Đại Trưởng lão Nandamālā Bhivamsa

Thứ Hai, 2 tháng 6, 2025

Lưới nhền nhện

 

LƯỚI NHỀN NHỆN ..

Vào ngày 1-6, Ukraine đã gây bất ngờ khi triển khai một đợt tấn công quy mô lớn bằng máy bay không người lái đầy táo bạo nhắm vào các căn cứ không quân nằm sâu trong lãnh thổ Nga như Olenya, Belaya, Dyagilevo, Ivanovo và Voskresensk khiến nhiều máy bay ném bom chiến lược Tu-95MS và Tu-22M3 bị phá hủy. Các căn cứ bị tấn công đều cách Ukraine hàng nghìn km, nằm sâu trong vùng từng được cho là “bất khả xâm phạm”. 

Chiến dịch mang mật danh Pautina (Spiderweb - Mạng nhện) do Cơ quan An ninh Ukraine (SBU) chỉ đạo đã mất một năm rưỡi để lên kế hoạch và được Tổng thống Zelensky trực tiếp giám sát. Nguồn tin cho biết SBU ban đầu đã đưa các drone điều khiển từ xa (FPV) vào lãnh thổ Nga. Khi đã vào sâu trong lãnh thổ Nga, các máy bay không người lái được giấu dưới mái của những cabin đặt trên xe tải. Đến thời điểm tấn công, mái cabin được điều khiển từ xa mở ra, cho phép máy bay không người lái cất cánh và tấn công các căn cứ không quân gần đó.

Thời điểm diễn ra chiến dịch là vào đêm trước các cuộc đàm phán hòa bình ở Istanbul, cho thấy một động thái được tính toán để củng cố vị thế của Ukraine, khi ông Zelensky đề xuất "lệnh ngừng bắn hoàn toàn và vô điều kiện" vài giờ sau cuộc tấn công.

...


Nguồn Tổng hợp




https://vnexpress.net/ukraine-tap-kich-loat-can-cu-may-bay-chien-luoc-nga-the-nao-4893272.html


Thứ Ba, 27 tháng 5, 2025

Thay vì tự hỏi ..

   " Thay vì tự hỏi: Tôi tin vào điều gì?, tại sao không hỏi: Điều gì thật sự quan trọng với tôi? "

Adam Grant




*Trích: sách " Dám Nghĩ Lại "

Photo: Pachidua Ecolodge ( Du Già, Hà Giang )

Thứ Hai, 19 tháng 5, 2025

Cay ... Đắng

 

CAY ... ĐẮNG 
Trên đời nghìn vạn điều cay đắng,
Cay đắng chi bằng mất Tự Do ?
Mỗi việc mỗi lời không Tự Chủ,
Để cho Người dắt tựa ..Trâu Bò !
   - Hồ Chí Minh  -











CẢNH BINH ĐẢM TRƯ ĐỒNG HÀNH
Cảnh sĩ đảm trư đồng lộ tẩu,
Trư do nhân đảm ngã nhân khiên.
Nhân nhi phản tiện ư trư tử,
Nhân vị nhân vô tự chủ quyền.

Thế thượng thiên tân hoà vạn khổ,
Mạc như thất khước tự do quyền.
Nhất ngôn nhất động bất tự chủ,
Như ngưu như mã nhậm nhân khiên.

Hồ Chí Minh

警兵擔豬同行  

警士擔豬同路走
豬由人擔我人牽
人而反賤於豬仔
因為人無自主權

世上千辛和萬苦
莫如失卻自由權
一言一動不自主
如牛如馬任人牽

Dịch Nghĩa
Cảnh binh khiêng lợn đi cùng đường,
Lợn thì người khiêng, ta người dắt;
Người lại bị coi rẻ hơn lợn,
Chỉ vì người không có quyền tự chủ.

Trên đời nghìn vạn điều cay đắng,
Không gì cay đắng bằng mất quyền tự do;
Mỗi lời nói, mỗi hành động đều không được tự chủ,
Mặc cho người dắt như trâu, như ngựa.

Dịch Thơ
Khiêng lợn, lính cùng đi một lối,
Ta thì người dắt, lợn người khiêng;
Con người coi rẻ hơn con lợn,
Chỉ tại người không có chủ quyền.

Trên đời nghìn vạn điều cay đắng,
Cay đắng chi bằng mất tự do?
Mỗi việc mỗi lời không tự chủ,
Để cho người dắt tựa trâu bò!

Nam Trân

Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2025

Ngày xưa ơi mãi xa tuổi thơ ...

    Ngày xưa ơi mãi xa tuổi thơ, xa cánh diều chở bao ước mơ .

  Còn đâu bóng hoàng hôn những chiều mờ tím

  ...


  Yến Dung 



Thứ Hai, 12 tháng 5, 2025

Nhưng .. chẳng mấy khi

NHƯNG .. CHẲNG MẤY KHI

Đức Phật đã có và có nhiều hơn bất kỳ người nào trên thế gian này. Ngài được nhiều cung nữ xinh đẹp vây quanh, ngày ngày được hưởng sơn hào hải vị, có hàng trăm nô lệ và ngự giữa những khu vườn thượng uyển lộng lẫy. Đức Phật nói: “Ta đã từ bỏ tất cả. Ta không tìm kiếm hạnh phúc nào ở thế gian này. Ta sẽ tìm kiếm, theo đuổi, làm mọi thứ để có thể tìm thấy hạnh phúc thực sự”. Tên của Ngài là Siddhartha Gautama. “ Phật “ không phải là tên, từ đó chỉ trạng thái tỉnh thức của Ngài. “ Phật “ đơn giản nghĩa là “Người Tỉnh Thức”. Đức Phật là người tỉnh thức nổi tiếng nhất nhưng không phải là người tỉnh thức duy nhất. Có nhiều vị Phật trước Ngài... và bởi mỗi người đều có thể trở thành một vị Phật nên những vị Phật mới sẽ tiếp tục xuất hiện trong tương lai. Hạt giống Bồ Đề đều có trong mọi chúng sinh. Tất cả mọi người đều có tiềm năng này... vấn đề chỉ là thời gian. 

Nếu nhìn vào người thế gian, có thể bạn sẽ không thấy như vậy. Bởi vì nếu đúng như thế, tất sẽ có rất nhiều Phật – nhưng chẳng mấy khi .. một vị xuất hiện. 


Thầy Osho

Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2025

Lá trút rơi nhiều, .....

   Lá trút rơi nhiều, đâu phải bởi .. mùa Thu






Câu hát ngân lên bỗng tắt nữa chừng.

Thôi đừng hát ru! Thôi đừng day dứt.

Lá trút rơi nhiều, đâu phải bởi mùa thu.


Phú Quang

Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2025

Trận đánh ngoại ô Moskva 1941

" Nước Nga rộng lớn, nhưng chúng ta quyết không lùi. Vì sau lưng là Moskva "
 - Kolotshcov -




NGÀY CHIẾN THẮNG

Ngày 9/5/1945, lá cờ đỏ Chiến Thắng phấp phới trên tòa nhà Quốc Hội Đức, đánh dấu sự kết thúc Chiến Tranh Vệ Quốc vĩ đại và định trước kết cục của Thế Chiến II – cuộc chiến tranh tàn khốc nhất, đổ máu nhiều nhất và khủng khiếp nhất trong lịch sử nhân loại. Với Chiến Tranh Thế Giới Thứ Hai, nhân loại đã phải trả một cái giá vô cùng to lớn cho chiến thắng trong cuộc chiến chống chủ nghĩa quốc xã. 72 quốc gia đã bị cuốn vào cuộc chiến tranh, nó đã cướp đi sinh mạng của hơn 55 triệu người, trong đó 27 triệu là công dân Xô Viết và gây ra sự tàn phá, thiệt hại khổng lồ về vật chất. Không phải là bí mật vì chính Hồng quân đã giáng những đòn quyết định vào kẻ thù. Các trận đánh quyết định trước khi kết thúc cuộc chiến đã diễn ra trên mặt trận Xô-Đức: Trận đánh ngoại ô Moskva (tháng 12 năm 1941 – tháng 1 năm 1942), Trận ngoại ô Stalingrad - phá tan đội quân của Paulus  (tháng 11 năm 1942 – tháng 2 năm 1943) và cuối cùng là Trận chiến trên vòng cung Kursk (tháng 7 – tháng 8 năm 1943). Hàng trăm ngàn chiến sỹ và sỹ quan Xô viết đã hy sinh trên các chiến trường. Ngay cả những đối tác phương Tây cũng không thể không công nhận thực tế hiển nhiên: 

“Chính quân đội Nga đã thọc vào tận gan ruột cỗ máy chiến tranh của Đức” 

- winston Churchill –

 

 

TRẬN ĐÁNH NGOẠI Ô MOSKVA MÙA ĐÔNG NĂM 1941

" Nước Nga rộng lớn, nhưng chúng ta quyết không lùi. Vì sau lưng là Moskva "

 - Kolotshcov -


Cuộc chiến bảo vệ thủ đô Moskva là trận chiến then chốt mở đầu cho giai đoạn phản công đẩy lùi bước tiến của những tập đoàn quân phát xít Đức đang thống lĩnh gần hết châu Âu trong khi trùm phát xít Hitler đoan chắc sẽ chiếm được thủ phủ của nước Nga Xôviết trước mùa đông 1941. 

Trong trù tính của Hitler và Bộ tư lệnh tối cao quốc xã, một khi Moskva thất thủ thì chuyện tồn tại của Liên bang Xô viết chỉ còn có thể tính từng ngày. Thế nhưng đạo quân hung hãn đó đã bị đánh chặn ngay tại cửa ngõ thủ đô Moskva. Barbarossa, kế hoạch quân sự – chính trị chứa đựng những tham vọng lớn nhất của Hitler và đệ tam đế chế bị phá sản hoàn toàn bắt đầu vào mùa đông năm 1941.

Đúng là một cơn bão táp tràn lên lãnh thổ Liên bang Xôviết khi Đức tung ra một lực lượng khổng lồ tấn công ồ ạt vào thủ đô Moskva: 1.800.000 binh lính, 1.700 xe tăng, 14.000 pháo và súng cối, cùng với 1.390 máy bay tấn công trong kế hoạch bao vây đánh chiếm Moskva mang tên “Bão biển” (Typhoon) từ cuối tháng 9 đến đầu tháng 10-1941 và dự định chiếm thủ đô nước Nga trước ngày 7-11, ngày kỷ niệm Cách mạng Tháng Mười.

Được chỉ huy bởi tướng Heinz Guderain, “Bão biển” ngay trong tuần đầu tiên nhanh chóng chiếm ưu thế và dễ dàng chiếm giữ được một vài thị trấn gần Moskva. Ngày 15-10 quân Đức phá vỡ tuyến phòng thủ của quân đội Xôviết, chiếm giữ các thị trấn trọng yếu của các thành phố Kaluga và Mozhaisk phía tây nam Moskva, ở một số vị trí quân Đức chỉ cách thủ đô khoảng 25-30km. Vào những ngày bầu trời hửng nắng, nhiều lính Đức đã có thể nhìn thấy đỉnh chóp dát vàng của tháp chuông hàng trăm năm tuổi “Ivan vĩ đại” trong khuôn viên điện Kremli.

Trước hung tin liên tục bị vỡ tuyến phòng thủ, người dân thủ đô hết sức hoang mang, tình hình trị an Moskva trở nên hỗn loạn và căng thẳng như đứng bên bờ vực thẳm, một bộ phận các cơ quan chính phủ và đoàn ngoại giao tại Moskva đã sơ tán về Kuibyshev từ giữa tháng 10. Tuy nhiên, có một vài yếu tố đã tác động làm chậm bước tiến của quân Đức.

Trước hết, quân đội Đức đã tiến nhanh hơn các binh đoàn tiếp tế. Thứ hai, đại Nguyên soái Josef V. Stalin và bộ chỉ huy tối cao Xôviết quyết định bổ nhiệm tướng Georgy Zhukov làm tổng chỉ huy mặt trận phía tây, ông đã kịp thời ổn định và củng cố vành đai phòng thủ quanh thành phố Leningrad và bắt đầu xúc tiến tạo dựng một vành đai tương tự để bảo vệ thủ đô. Thứ ba, tuyến tiếp viện của Đức bị Hồng quân cản phá dữ dội trên đường vận chuyển quân lương từ Viễn Đông đến Moskva.

Ban chỉ huy phòng vệ Moskva đã yêu cầu người dân tổ chức thành những đội du kích hoặc vệ quốc quân để sẵn sàng chiến đấu. Những đội quân này được nhanh chóng đào tạo cơ bản để đến ngày 20-10 đã sẵn sàng tư thế cho các trận đánh ngay trên đường phố, với lực lượng phòng thủ gồm quân đội và khoảng 450.000 người dân.

Theo lời kể của Thượng tướng không quân Nikolai Sbytov khi đó là Tư lệnh Phòng không Moskva, Xôviết tối cao nhất trí rằng, tổ chức duyệt binh kỷ niệm Cách mạng Tháng Mười vào ngày 7-11 tại Quảng trường Đỏ như truyền thống bao năm qua sẽ là một sự kiện có tác dụng cực kỳ lớn lao khích lệ tinh thần nhân dân và quân đội Xôviết.

Nguyên soái Stalin đã quyết định việc này vào cuối tháng 10 – đầu tháng 11 sau khi tham khảo ý kiến của các tướng lĩnh và phân tích tình hình tiền phương cũng như hậu phương. Ngày 28-10,  Stalin triệu tập tới điện Kremli tướng Artemiev – Tư lệnh Quân khu thủ đô, tướng Zhigarev – tư lệnh Binh chủng Không quân, tướng Gromadin – chỉ huy đơn vị Phòng không khu vực Moskva và tướng Sbytoc – Tư lệnh Binh chủng Phòng không. Ông hỏi các vị tướng: “Sắp đến ngày kỷ niệm Cách mạng Tháng Mười, chúng ta sẽ tổ chức duyệt binh ở Quảng trường Đỏ chứ?”. Câu hỏi của Tổng tư lệnh quân đội làm tất cả bất ngờ khiến không ai có thể đáp lời ngay. Tuy duyệt binh vào ngày 7/11 là truyền thống của nước Nga hàng năm, nhưng năm 1941 quá đặc biệt khiến không có ai lúc đó nghĩ đến việc tổ chức một lễ kỷ niệm đầy màu sắc trên Quảng trường Đỏ. Lễ lạt gì nữa khi lúc này tình hình rất căng thẳng và khẩn trương, máy bay quân phát xít liên tục oanh kích, chướng ngại vật đã dựng lên khắp đường phố thủ đô, những cây cầu bắc qua kênh đào Moskva – Volga và các nhà máy như “Tháng Mười Đỏ”, TMZ… đã được đặt mìn. Stalin phải nhắc lại câu hỏi đó tới lần thứ ba thì mọi người mới bừng tỉnh và đồng thanh đáp: "Vâng, tất nhiên là có. Điều đó sẽ khích lệ tinh thần quân sĩ và hậu phương!".  Tuy nhiên, buổi lễ có khả năng sẽ bị máy bay Đức oanh tạc, và hàng ngũ lãnh đạo Chính phủ đứng trên lễ đài rất có thể sẽ trở thành những tấm bia sống cho quân địch. Đối với toàn thể nhân dân Nga cuộc duyệt binh này là một sự kiện bất ngờ, một niềm hân hoan cực độ. Đó là cuộc duyệt binh truyền thống, nhưng thật khác thường và đầy ý nghĩa. Lễ duyệt binh này là lời thách thức kẻ thù, là lễ duyệt binh diễn ra vào buổi bình minh của Chiến thắng, tuy còn rất xa, nhưng đã được linh cảm là sẽ đến. Nó nâng tinh thần nhân dân lên một tầm cao chưa từng có, và đồng thời cũng giáng một đòn trí mạng vào tinh thần quân phát xít. Bí mật về lễ duyệt binh được giữ kín đến phút chót, cũng như việc dời thời điểm khai mạc sớm hơn 2 tiếng, khi trời Moskva chưa sáng rõ, đã khiến quân địch hoàn toàn bất ngờ. Nhật ký chiến trường cho biết chỉ khoảng 1 tuần trước lễ duyệt binh, Liên Xô đã vô hiệu hóa hơn 100 biệt kích gián điệp của Đức. Với mật độ phá hoại của quân Đức dày đặc như vậy có thể thấy bí mật về sự kiện 7/11 đã được phía Nga bảo đảm tuyệt đối. Từ ngày 5/11 các lực lượng không quân - Hải quân Xôviết đã có nhiều đợt tấn công ngăn chặn vào các sân bay Đức. Không quân cũng điều 550 máy bay chiến đấu từ mặt trận về chi viện bảo vệ thủ đô dịp này. Trong ngày 7/11 Moskva không bị ném bom lần nào. Diễn ra chỉ vỏn vẹn trong 25 phút, lễ duyệt binh năm 1941 không chỉ là lễ duyệt binh ngắn nhất trong lịch sử nước Nga trước đây mà còn là lễ duyệt binh mạo hiểm nhất. Bởi lẽ, ngay sau đó, từ các lễ hội trên Quảng trưởng Đỏ, các chiến sỹ Hồng quân đã tiến thẳng ra tiền tuyến, cách thủ đô Moskva không xa, để viết nên trang sử bất hủ, mở ra cục diện mới cho Thế Chiến  II.

Theo lời kể của Đại tá Ivan Basik – lãnh đạo Viện Lịch sử quân sự Nga, cuối tháng 10 năm đó, Stalin đã triệu hồi Nguyên soái Zhukov từ mặt trận về Moskva để hỏi xem tình hình mặt trận có cho phép tổ chức duyệt binh vào ngày 7-11 hay không. Zhukov đã báo cáo rằng, trong những ngày tới quân địch sẽ không có khả năng tổ chức những đợt tấn công lớn do bị tiêu hao lực lượng trong các trận đánh gần thủ đô và đang chờ bổ sung cũng như biên chế lại các cánh quân. Mặt khác, cần tăng cường các lực lượng phòng không và bổ sung cho Moskva đội máy bay tiêm kích từ các mặt trận lân cận. Khi ấy, Hồng quân bắt được một sĩ quan Đức mặc hai lớp áo; lễ phục mặc bên ngoài quân phục. Hắn khai: Mục tiêu của kế hoạch “Bão biển” là phải giành thắng lợi chớp nhoáng nên quân Đức không mang theo áo ấm và đang khốn đốn vì giá rét. Chúng phải điều gấp quân trang chống rét cho các sĩ quan bằng lễ phục đội hậu cần mang theo để chuẩn bị cho cuộc “duyệt binh thắng lợi chiếm Moskva” cũng dự định diễn ra vào ngày 7-11 tại Quảng trường Đỏ của Nga với kịch bản có các “tiết mục hấp dẫn” như dẫn giải các lãnh đạo Xôviết bị bắt sống ra quảng trường và treo cổ họ, nổ mìn phá tường thành Điện Kremli, phá lăng Lênin, nổi lửa thiêu thi hài lãnh tụ Xôviết ...

Cuối tháng 11 đầu tháng 12-1941, thời tiết càng lúc càng khắc nghiệt hơn. Một lính Đức đã viết: “Một đợt giá lạnh tràn tới vào đầu tháng 11 năm ấy. Chúng tôi có thể tiếp tục di chuyển, nhưng lại chết cóng vì vẫn không có quần áo mùa đông để mặc”.

Mùa đông năm 1941-1942 được cho là một trong những mùa đông lạnh khủng khiếp nhất trong lịch sử Nga. General Raus, người nổi danh trong giới quân sự Đức với tư cách là một chiến thuật gia lỗi lạc về chiến tranh thiết giáp đã ghi lại nhiệt độ trung bình hàng ngày gần Moskva trong suốt những ngày đầu của tháng 12-1941 như sau: ngày 1-12: -7ºC, 2-12: -6ºC, 3-12: -9ºC, 5-12: -37ºC, 6-12: -37ºC… Những ngày sau đó trong tháng, nhiệt độ giảm đến mức -45oC. Sư đoàn Thiết giáp số 6 của tướng Raus báo cáo mỗi ngày có khoảng 800 ca chết cóng vì giá lạnh. Các thiết bị khí tài của Đức bắt đầu hỏng hóc khi nhiệt độ xuống -20oC. Các loại vũ khí không thể khởi động được, đặc biệt là các vũ khí chống tăng, chất lỏng tạo độ giật lùi cho pháo đều đông cứng, dầu bôi trơn cho các vũ khí thông minh và súng máy cũng vậy. Quân Đức phải lui bước trước các đợt phản công dũng mãnh của bộ binh Nga, chỉ có lựu đạn ném tay là còn sử dụng được. Tháp pháo của xe tăng thì không thể xoay và xe tăng thì phải hoạt động liên tục để tránh bị đông cứng.

Ngược lại, xe tăng T-34 của Nga với số lượng rất lớn, lại có bộ khởi động khí nén, có thể hoạt động được kể cả trong thời tiết lạnh nhất. Thêm nữa, bánh xích của loại T-34 này rất rộng nên tản đều trọng lượng của cỗ xe giúp T-34 có thể lăn xích trên các mương rãnh cũng như các hố tuyết sâu 1,5m.

Bình luận về điều kiện sình lầy (mùa thu) và tuyết lạnh (mùa đông), Nguyên soái Zhukov nói ngắn gọn rằng, quân Đức đáng ra phải hiểu rõ về thời tiết. Trong trường hợp này, thời tiết đóng một vai trò quan trọng (nhưng không phải là hàng đầu) giải thích tại sao Hồng quân – với hơn 1 triệu binh sĩ hy sinh trong 2 tháng đầu bị quân phát xít tấn công, không chỉ có thể giữ vững Moskva, mà còn tiến hành được các đợt phản công mạnh mẽ.

Sẽ là vô cùng thiếu sót nếu không đề cập đến hoạt động sơ tán người dân và khẩn trương vận hành các cơ sở công nghiệp – mạch máu “nuôi sống” Dân & Quân đội Nga suốt những năm tháng của cuộc Chiến Tranh Vệ Quốc với quy mô lớn chưa từng có. Hàng loạt nhà máy và xí nghiệp không chỉ dời tới địa điểm mới mà còn nhanh chóng triển khai sản xuất trong thời gian ngắn nhất. Thật ra, khả năng sơ tán các nhà máy của Moskva và Leningrad đã được nghiên cứu từ trước tháng 6-1941 khá lâu, tuy nhiên, vì một lý do gì đó mà lãnh đạo Xôviết tối cao không lập ra kịch bản cụ thể nào cả.

Đề cập đến khía cạnh này, Yuri Nikiforov, chuyên gia Hiệp hội Lịch sử quân sự Nga đưa ra nhận định: “Đúng là trước khi Đức bất ngờ tấn công Liên Xô, chúng ta đã không có kế hoạch sơ tán cụ thể, hoàn toàn không, mặc dù nói cho công bằng, thì một số công việc đã được xúc tiến trước khi chiến tranh nổ ra. Đầu năm 1941, ở Moskva đã thành lập một ủy ban do Chủ tịch Hội đồng thành phố là Pronin chỉ đạo, ủy ban đã kịp trình bày với Stalin kế hoạch sơ tán người dân thủ đô. Tuy nhiên, Stalin không chấp thuận kế hoạch và thậm chí còn ra lệnh giải thể ủy ban này. Khi chiến tranh ập tới, các cơ chế tổ chức hoạt động sơ tán ngay lập tức được tái lập để triển khai công việc.”

Nhưng làm thế nào có thể gấp rút tập hợp hàng triệu người, buộc họ để lại hầu hết đồ đạc và rời khỏi nơi sinh sống?  Nhiệm vụ tiếp theo là giúp họ vượt được chặng đường đi về phía đông đầy khó khăn. Tiến sĩ sử học Dmitry Belov cho biết: “Công tác sơ tán người dân cần đi cùng với việc tổ chức các trạm ăn uống, cung cấp bánh mỳ, triển khai điểm bổ sung thức ăn cho gia súc trên suốt chặng đường. Các trại hè, nhà trẻ mồ côi cũng thuộc diện sơ tán”.

Vùng tiếp nhận người sơ tán cũng đối đầu với những vấn đề cấp bách và nan giải. Chính quyền những nơi này phải nhanh chóng bố trí chỗ ở ổn định cho người dân, đảm bảo lương thực thực phẩm, triển khai máy móc thiết bị và kịp thời bố trí chỗ làm cho người mới đến, vừa ổn định đời sống, vừa ổn định tinh thần cho họ rằng, nhà nước và chính quyền Xôviết vẫn vận hành không nghỉ. Nhà sử học quân sự Alexander Korshunov kể: “Chúng ta đã vấp phải không ít khó khăn trong tổ chức cơ chế vận tải đường sắt, sơ tán công nhân cùng các nhà máy… Có trường hợp thiết bị được đặt trên các bệ lót đặc biệt ngay giữa đồng, cấp tốc dẫn điện về từ các hệ thống cung cấp gần nhất và vận hành máy móc ngoài trời”.

Trong thực tế, nhiệm vụ di chuyển các cơ sở sản xuất tới địa điểm mới và triển khai làm việc đã được hoàn thành chỉ trong vòng nửa năm. Nhiều năm đã đi qua, “thế hệ chúng ta không dễ hình dung ra một khối lượng công việc đồ sộ được hoàn thành xuất sắc bởi những con người hốc hác mệt mỏi, thiếu ăn thiếu ngủ” – nhà sử học Yuri Nikiforov nhận xét – “Cả một đất nước công nghiệp được lùi về phía đông hàng ngàn cây số. Theo thống kê chưa đầy đủ, có tới 1,5 triệu lượt toa tàu đã được huy động. Nhờ hoạt động sơ tán, đến giữa năm 1942 có 1.200 doanh nghiệp lớn bắt đầu làm việc tại địa điểm mới ở Ural. 210 doanh nghiệp ở Tây Siberia. Kết quả là, sản lượng các ngành công nghiệp cơ khí và luyện kim loại của khu vực tăng gấp 7 lần, đến năm 1943 tăng 11 lần”.

Vùng Ural và Tây Siberia, nơi Đức quốc xã không thể tiếp cận được, trở thành địa chỉ mới của các cơ sở công nghiệp khổng lồ. Tất cả chỉ nhằm hoàn thành nhiệm vụ là bằng mọi giá chặn bước tiến và đánh tan quân xâm lược”.


Cuộc chiến phòng thủ và bảo vệ Moskva mang nhiều ý nghĩa quan trọng, đánh dấu thất bại đầu tiên của quân phát xít Đức từ khởi đầu năm 1939 trong Thế Chiến II. Trong cuộc chiến này cũng đã sản sinh ra rất nhiều các nhà lãnh đạo quân sự xuất chúng như Zhukov, Konstantin Rokossovsky, Ivan Boldin, Dmitry Lelyshenko… những người đã trở thành trụ cột chính của Hồng quân Liên Xô trong cuộc chiến đầy máu lửa và vinh quang. 

Ngày 5/12/1941, cũng đã đánh dấu bước ngoặt mới trên chiến trường - quân đội Xôviết bắt đầu chuyển sang phản công, và đẩy kẻ thù phải lùi xa, cách Moskva 250-300km.Tiếp đó, Hồng quân từng bước đánh bại hoàn toàn quân Đức trên các mặt trận và trong các trận đánh quyết định: Trận Stalingrad (mùa Đông 1942), Vòng cung Kursk (1943)…Tới cuối năm 1944, quân đội Xôviết giành lại phần lớn lãnh thổ bị Đức chiếm đóng. Trên đà thắng lợi, Hồng quân không chỉ giải phóng Tổ quốc mình mà còn giải phóng một loạt nước Đông Âu khỏi ách phát xít Đức, tiến thẳng tới Berlin vào năm 1945, buộc quân Đức phải đầu hàng vô điều kiện, chấm dứt cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử nhân loại.

Cho đến nay, các chuyên gia quân sự và các nhà sử học Nga cũng như toàn thế giới đều đánh giá, cuộc duyệt binh nãm 1941 có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với cuộc chiến ngang với một chiến dịch quân sự. Nó cho cả thế giới thấy rõ Moskva trong thời điểm khó khăn ác liệt của thời kỳ đầu chiến tranh ấy vẫn đứng vững và chắc chắn sẽ chiến thắng. Theo đánh giá của Viện lịch sử quân sự Nga, trận chiến bảo vệ thủ đô Moskva có quy mô lớn nhất trong cuộc Chiến Tranh Vệ Quốc Vĩ đại của nhân dân Nga cũng như trong cả hai cuộc Chiến tranh thế giới. Số người tham gia các trận đánh trên chiến trường ngoại ô Moskva cả hai phe Nga và Đức nhiều hơn số người tham gia trận Stalingrad sau này tới 3,4 triệu người, nhiều hơn trận chiến vòng cung Kursk 3 triệu người, hơn trận chiến Berlin 3,5 triệu người. Tổng số quân Đức và quân Đồng minh (Mỹ, Anh, Canada, Pháp, Ba Lan, Đan Mạch…) cũng ít hơn số quân tham chiến ở Moskva 100 nghìn người, số quân tham gia các chiến dịch quân sự lớn nhất trong Thế Chiến I cũng ít hơn trong trận chiến phòng thủ Moskva tới 3,5 lần.


Nguồn Tổng hợp

* Photo: Hồng quân Liên Xô trong cuộc duyệt binh huyền thoại tại Quảng Trường Đỏ ngày 7 tháng 11 năm 1941. (Nguồn: RIA Novosti )

 



Ngày Chiến Thắng

 

Đó là niềm vui,
Với những giọt lệ ướt đầm trong khóe mắt
Ngày Chiến Thắng ! 
                   Ngày Chiến Thắng ! 
                                 Ngày Chiến Thắng !






NGÀY CHIẾN THẮNG
Bài hát "Ngày chiến thắng" được viết vào năm 1975 sau 30 năm kể từ ngày Thế Chiến II kết thúc. Khi đó Hội các nhà soạn nhạc Liên Xô đã tuyên bố một cuộc thi sáng tác bài hát về Chiến Tranh Vệ Quốc hay nhất, và nhà thơ Vladimir Kharitonov đã mời nhà soạn nhạc David Tukhmanov cùng nhau sáng tác. Nhưng bài hát, mà sau này trở thành quốc ca của Chiến thắng vĩ đại, đã không chiếm được vị trí nào trong cuộc thi và thậm chí còn làm dấy lên sự chỉ trích. Hội đồng không dễ dàng chấp nhận một bài hát với điệu nhạc mang nhiều yếu tố quá "mới" như vậy. Lời hát bị đánh giá là lãng mạn và phù phiếm, còn phần âm nhạc cũng bị dính một "điểm trừ" nặng do sử dụng nhiều kỹ thuật "đảo phách" (Syncopation). Mặc dù không phải là một bài hát để nhảy múa nhưng nó mang một số yếu tố của tango và foxtrot, hai dòng nhạc được cho là ảnh hưởng của "tư sản" và không được khuyến khích ở Liên Xô lúc đó. Thêm nữa,Tukhmanov vẫn là một nhà soạn nhạc còn quá trẻ về tuổi đời và tuổi nghề (khi đó ông 35 tuổi) để tạo ra một bài hát cấp nhà nước. 
Lần đầu tiên, “Ngày Chiến thắng” được trình diễn là vào đêm trước ngày 9 tháng 5 năm 1975 trong chương trình truyền hình “Ngọn Lửa Xanh”. Khán giả đã rất thán phục, nhưng phải đến sáu tháng sau họ mới được nghe lại bài hát  
do nghệ sỹ nhân dân Liên xô Lev Leshchenko trình diễn tại buổi hòa nhạc vinh danh Ngày Cảnh Sát. Và kể từ giây phút đó, cả nước Nga đã hát bài hát theo nghĩa đen với .. nước mắt! “Ngày chiến thắng” đã trở thành cuộc diễu hành nghi lễ - một sáng tác mang tính biểu tượng về cuộc Chiến Tranh Vệ Quốc. Và kể từ đó, không thể tưởng tượng được lễ kỷ niệm ngày 9 tháng 5 mà lại thiếu vắng  bài hát .. “Ngày Chiến Thắng”.

 NGÀY CHIẾN THẮNG

Ngày Chiến thắng đã cách xa chúng ta,

Như những nét chì màu tan đi trong lửa đạn.

Có những dặm đường, bụi đất bị thiêu đốt.

Đó là ngày chúng ta thần tốc tiến lên.


Ngày Chiến thắng.

Vẫn phảng phất đâu đây mùi thuốc súng.

Đó là ngày lễ,

Với những mái tóc pha sương trong các nghĩa trang.

Đó là niềm vui,

Với những giọt lệ ướt đầm trong khóe mắt.

Ngày Chiến thắng!

Ngày Chiến thắng!

Ngày Chiến thắng!


Ngày và đêm trong lửa lò nóng bỏng.

Tổ quốc không một ngày ngủ được.

Ngày và đêm của những trận đánh khó khăn.

Đó là ngày chúng ta thần tốc tiến lên.


Xin chào Mẹ. Không phải tất cả chúng con đều được trở về ...

Để chân trần nhảy múa trong sương sớm!

Cuộc hành quân qua một nửa Châu Âu, nửa vòng quả đất.

Đó là ngày chúng ta thần tốc tiến lên.


Ngày Chiến thắng.

Vẫn phảng phất đâu đây mùi thuốc súng.

Đó là ngày lễ,

Với những mái tóc pha sương trong các nghĩa trang.

Đó là niềm vui,

Với những giọt lệ ướt đầm trong khóe mắt.


Ngày Chiến thắng!

Ngày Chiến thắng!

Ngày Chiến thắng!


( Nguồn Việt dịch: Anh Thư )


Nguồn Tổng Hợp


Thứ Tư, 7 tháng 5, 2025

Là những người quân qua bến làng..

   Là những người quân qua  bến làng
   Hoa Nhài thơm ngõ đượm quân trang
   Lớp này lớp khác người sang hết
   Thuyền lại nằm phơi dưới Nguyệt vàng
   ...

   Quang Dũng 

*Photo: Chiến sĩ Trung đoàn Thủ Đô vượt sông Hồng rút khỏi Hà Nội, 17.2.1947 ( Ảnh tư liệu BTLSQG ) 



Thứ Ba, 6 tháng 5, 2025

Tốt đẹp cả ... nhỉ

    Tốt đẹp cả ... nhỉ



" Tốt đẹp cả nhỉ "

Hành Giả Minh Tuệ