Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2024

Xin em ...

XIN EM ...

'Anh không yêu em nữa à?' vợ Mulla Nasruddin hỏi. 'Anh chẳng bao giờ nói điều gì tình tứ với em như anh đã nói khi chúng ta còn tán tỉnh nhau.'. Cô ấy chùi nước mắt bằng góc tạp dề. 

- 'Anh yêu em, anh yêu em,' Mulla Nasruddin làu bàu trả lời

- 'Bây giờ xin em hãy im đi .. và để anh uống bia trong an bình được chứ?'


Nguồn Osho 

Photo: Net

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2024

Bát Canh Cua

 


 “ Trọng Thầy mới được làm Thầy ”

- Ngạn ngữ Trung Hoa -

 

 

 BÁT CANH CUA

Xa giá về đến cổng làng Châu Khê, nhà vua ra lệnh dừng kiệu và bước xuống đầu đường rẽ vào nhà thầy, vua chọn 2-3 cận thần cùng một vị quan sở tại tháp tùng vua vào nhà thầy giáo. Vua ôn tồn nói với mọi người đi theo:

– Hôm nay trẫm về đây là để thăm thầy chứ không phải vi hành, công cán vì vậy cho phép các khanh về nghỉ ở công quán.

Mọi người bái tạ nhà vua rồi đi vào các quán dịch. Ở đó, các quan địa phương chuẩn bị chu đáo, có chăng đèn, kết hoa, có bàn trà nước. Nhà vua đi bộ cùng viên quan trấn và mấy quan hầu cận tiến vào nhà thầy. Không trống phách, không nhạc nhã, không có tiếng hô dẹp đường. Cụ Thượng thư già cùng các con cháu và gia nhân mũ áo chỉnh tề ra tận đầu thôn bày hương án nghênh tiếp nhà vua. Thấy thầy giáo, vua vội vàng đến gần cụ. Theo nghĩa vua tôi, cụ sụp lạy. Nhà vua hai tay nâng vai thầy lên, ôn tồn:

– Xin lão tiên sinh bình thân để cho đệ tử không bị thất lễ.

Vua nói với những người đang quỳ rạp hai bên đường:

– Cho tất cả các người đứng dậy cùng trẫm về nhà tôn sư!

Vua nhắc lại lời nói với các quân sĩ và với người thân của thầy giáo:

– Hôm nay trẫm đến đây là học trò về thăm thầy, chứ không phải thiên tử đi kinh lý, nghi lễ ở chốn triều đình dùng vào lúc khác!

Ngôi nhà thầy Nguyễn Bảo giản dị, cổ kính và gọn gàng, đúng với phong thái của chủ nhân – một bần nho trong sáng. Vua mời cụ ngồi lên sập giữa để mình đứng vấn an thầy. Cụ giật mình:

– Tâu bệ hạ đâu lại có thể như thế được. Đạo thầy là nặng, song phép nước cao hơn, xin hoàng thượng cho lão phu này được đứng hầu! Người ngoài trông vào sao tiện ạ!

Nhà vua nhẹ nhàng:

– Thưa tôn sư, họ đã biết mục đích của trẫm hôm nay rồi. Tôn sư cho phép đệ tử ngồi chung là đã quá lắm rồi.

Nói xong, nhà vua đỡ cụ xuống cùng ngồi đàm đạo. Vua hỏi thăm sức khoẻ và đời sống của thầy cùng gia đình, xin xem những bài thơ của thầy làm khi nhàn rỗi ở chốn thôn dã. Khi người nhà của cụ giáo dâng trầu nước chỉ đứng ở sân dưới thềm, chuyển qua các thị vệ dâng lên cụ giáo và nhà vua. Vua Hiến Tông lại khoát tay:

– Thôi để họ mang thẳng lên đây, chắc họ cũng muốn gần vua một chút. Âu cũng là cái lộc của lão tiên sinh đây!

Thưởng thức chén trà ngát hương sen đồng nội, nhà vua nói với các quan theo hầu:

– Trẫm cho các ngươi lui! Chiều nay trẫm không dùng “ngự thiện”, trẫm xin với lão tiên sinh cùng gia đình ăn bữa cơm quê. Trẫm muốn được ngồi chung mâm với thầy cũ cho thoả tình thầy trò, chắc lão tiên sinh cho phép.

Cụ giáo nghẹn ngào:

– Xin bái tạ đức vua! Thánh chỉ đã truyền, thần xin vâng mệnh!

Bữa cơm thầy trò chiều hôm đó diễn ra thân mật. Các con cụ đứng hầu từ xa ngắm thầy trò nhà vua đối ẩm với thứ rượu nếp quý quê nhà hương thơm sực nức, nghe thầy trò nhà vua vừa ăn vừa ngâm nga thơ phú. Cụ giáo có lẽ còn vui hơn cả nhà vua, bởi lẽ là ông có học trò ở ngôi tôn quý nhất nước vẫn mực thước thuỷ chung giữ đạo nghĩa thầy trò. Ông càng hài lòng vì học trò cũ của ông dẫu ngồi trên ngai vàng vẫn không quên gốc. Nhà vua đặc biệt thưởng thức món canh cua quê kiểng, bất giác nói với cụ Nguyễn Bảo:

– Thầy cho con ăn một bát canh này thật là một niềm hạnh phúc. Hương vị cua đồng quê nhà ít có thức ăn nào sánh tày, quả là ngon.


Theo: " Đại Nam Nhất Thống Chí  "

* Lê Hiến Tông (1461 – 1504) là một vị vua thông minh, nhân từ và ôn hoà. Dưới thời của ông, đất nước vẫn duy trì được sự thái bình, thịnh trị có từ thời vua cha Lê Thánh Tông. Sách Đại Nam Nhất Thống Chí đã ghi lại một câu chuyện cảm động về đạo thầy trò trong một lần vua Lê Hiến Tông về thăm thầy cũ.

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2024

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2024

Núi vẫn là .. núi


NÚI VẪN LÀ .. NÚI

Đức Phật dạy: “Như Lai không bước tới, không dừng lại mà thoát khỏi bộc lưu”. Vậy con đường Tu của Ngài Không Phải là Sửa Đổi, cũng Không Phải là Không Sửa Đổi. Cốt tử của chỗ Tu hành hoặc hạ thủ Công Phu là Mê hay Ngộ. Mê thì đâu cũng là Biển Khổ, Ngộ thì Đâu cũng là Bờ Giác. Trong: Tinh Tấn - Chánh Niệm  - Tỉnh Giác, sửa đổi hay không sửa đổi chủ quan không còn chỗ đứng, chỉ có Pháp đương xứ chính là “Tịch Diệt Hiện Tiền”, “Vô Sinh Bất Diệt”, “Đại Bát Niết Bàn”.

 Quá khứ không truy tầm

 Tương lai không ước vọng

 Chỉ có pháp hiện tại

 Tuệ quán chính là đây

 Không động không rung 

              chuyển

 Biết vậy nên tu tập

 Hôm nay nhiệt tâm làm

 Ai biết chết ngày mai.


Không luyến tiếc quá khứ, Không mơ mộng tương lai, Không đắm chìm hiện tại, chỉ còn lại Pháp tự nó Vận Hành thì Đâu Cần Phải Sửa hay Không Sửa để làm gì?

    

Khi Ngộ rồi “Núi vẫn là Núi, Sông vẫn là Sông”


Thầy Viên Minh

Đỡ sao được

ĐỠ SAO ĐƯỢC

Bình thường như thế này, sẽ cảm thấy chẳng cần phải làm gì, chẳng cần phải Tu Hành để giảm nghiệp. Đến khi thất bại, bệnh tật, .. Nhân Quả mà nó đổ tới, chỉ có thể bỏ chạy thôi, chớ đỡ làm sao được. 


Thầy Minh Tuệ

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2024

Thế đấy

THẾ ĐẤY

Trăng tròn rồi trăng khuyết

Tiệc vui, cũng sẽ tàn

Thu qua - Đông vội tới

Lại đến ngày Xuân sang


Có cái gì mãi mãi

Có cái gì không phai

Thịnh - Suy .. đời là vậy

Vui - Buồn .. ai có hay ?


Trăng khuyết .. sẽ đến ngày

Trăng lại tròn .. thế đấy


2.1.2014

Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2024

Được trở lại


ĐƯỢC TRỞ LẠI ...
Có một phụ nữ đang bước đi trên bãi biển. Cô ấy thấy một cái chai, nhặt nó lên và mở nắp ... rồi  ... một thiên thần bay ra. Và, cũng giống như mọi thiên thần thực sự khác, Vị này cất lời :
- “Cô đã phá vỡ nhà tù cho tôi, cô đã giải phóng tôi. Cho nên bây giờ cô có thể yêu cầu bất kì cái gì và tôi sẽ hoàn thành ham muốn hay ước nguyện tha thiết nhất của cô.”
Không phải ngày nào cũng gặp được thiên thần đâu, không phải trên mọi bãi biển, trong mọi cái chai. Điều đó hiếm khi xảy ra, và chỉ có trong chuyện cổ tích thôi. Nhưng người phụ nữ này thậm chí không nghĩ ngợi lấy một khoảnh khắc. Cô ấy nói :  “Tôi muốn trở thành người đẹp - tóc như Elizabeth Taylor, mắt như Brigitte Bardot, thân thể như Sophia Loren ...”
Thiên thần nhìn lại cô ta, ... rồi thở dài :
- “ Thưa cô yêu quí, xin cho tôi được trở lại trong chai "
...

Nguồn Osho
* Photo: Studio_ Iris

Chủ Nhật, 3 tháng 11, 2024

Lên đường ...

   ' Lão Tử kỵ ngưu du sóc mạc '

    Moa thì bò cưỡi hậu .. no cơm




Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2024

Mùi hoa sữa trong sương ...

 

Tiếng chuông lặng dần, trái tim chợt buồn

Mùi hoa sữa trong sương 

Lướt qua nụ cười, bóng mây cuộc đời

Chiều thêm nhớ mênh mang

...

 

 

Đặng Hữu Phúc

Lời Phan Đan

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2024

Đang cất gì ...

ĐANG CẤT GÌ ... 

Lòng người đôi khi hẹp lắm….

Chỉ đủ chỗ chứa đựng những tài giỏi của mình, chỉ nhớ những tài giỏi của mình; chỉ khi nào rộng rãi hơn mới có thể dung chứa được, chấp nhận được những tài giỏi của người khác.

Lòng người đôi khi chật lắm….

Chỉ đủ chỗ cất chứa những lỗi lầm của người, chỉ nhớ những lỗi lầm của người; chỉ khi nào rộng lớn hơn mới dung chứa được những lỗi lầm của mình, mới chấp nhận được những lỗi lầm của mình.

 

Lòng người, như chính ngôi nhà của họ, khi đã chất đầy trong đó một thứ gì, thì không còn chỗ để cất thêm ... thứ gì được nữa. Cất đầy trong đó âu lo, thì không còn chỗ cho thanh thản; cất đầy trong đó hẹp hòi, thì không còn chỗ cho rộng lượng …

 

Người ... đang cất gì trong “Ngôi Nhà” của mình?

 

- st -

* Nguồn ảnh: " Làng Việt Xưa & Nay "